Mộ Dung Phi ngẩn   lâu, cho đến khi Ngu Tùng Trạch  về phía ,  mới ngẩng đầu, ngơ ngác hỏi: “Sao ?”
“Một canh giờ .” Ngu Tùng Trạch .
Mộ Dung Phi lúc  mới bừng tỉnh,  nhận  Ngu Tùng Trạch  luyện kiếm xong, liền  dậy, vui vẻ : “Đi thôi,  thôi, chúng   dạo một vòng cho .”
Các trưởng lão và sư  sư tỷ đều đặt kỳ vọng lớn  , hy vọng  bạn cùng lứa   thể chơi chung với Ngu Tùng Trạch, thuận tiện giúp  thư giãn một chút.
Đáng tiếc Ngu Tùng Trạch mềm cứng  ăn. Mộ Dung Phi  đeo bám  mấy tháng, hôm nay  cuối cùng cũng chịu nhượng bộ.
“Ngươi còn  thể ngự kiếm phi hành,  đây, lên kiếm của !”
Mộ Dung Phi triệu hồi trường kiếm của  và  nó lớn ,  phấn khích gọi Ngu Tùng Trạch.
“Chúng   ?” Ngu Tùng Trạch hỏi.
Mộ Dung Phi thực  cũng  nghĩ , nhưng chỉ cần  cho Ngu Tùng Trạch hôm nay nghỉ ngơi nửa ngày  là thành công .
Hắn nghĩ một lúc: "Ngươi từ lúc đến ngọn núi của  tử  truyền   ngoài bao giờ. Ta dẫn ngươi   quen địa hình xung quanh nhé.”
Hai  ngự kiếm phi hành, xuyên qua những ngọn núi.
Gió nhẹ lướt qua má, những ngọn núi hùng vĩ của Trường Hồng Kiếm Tông mây mù bao phủ, ánh mặt trời xuyên qua tầng mây, rọi xuống dãy núi trập trùng, một khung cảnh tráng lệ tú mỹ, nhưng Ngu Tùng Trạch    tâm trạng để ngắm.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Hắn  tiếng động thở dài.
Mộ Dung Phi  , đối với Ngu Tùng Trạch, mỗi khoảnh khắc ở bên  đều là một sự tra tấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-338.html.]
Bởi vì  thể cảm nhận  thiếu niên  thực sự đang cố gắng  một  sư  . Sự quan tâm chân thành của  như một ngọn lửa bỏng rát, khiến Ngu Tùng Trạch cảm thấy vô cùng khó xử.
“Thế nào,  ngoài  dạo   tâm trạng cũng  hơn một chút ?” Mộ Dung Phi sảng khoái  .
Ngu Tùng Trạch vẫn giữ vẻ lạnh lùng. Để  quan tâm đến bất kỳ ai, cũng  cho  khác  cơ hội quan tâm ,  thậm chí thường xuyên cố ý  những việc  hòa đồng, thậm chí là vô lễ.
Ví dụ như bây giờ.
“Chẳng  gì thú vị.” Ngu Tùng Trạch  giọng nhàn nhạt: "Ta  thích cao như .”
Mộ Dung Phi cho rằng   sợ độ cao, liền  dễ tính : “Vậy chúng  xuống thấp một chút.”
Phi kiếm dần hạ thấp độ cao, từ  mây xuống giữa sườn núi.
“Môn phái chúng  lớn quá, chân núi gần đây cũng chẳng  ai đến .” Mộ Dung Phi  : "  đây lúc một   thường  chơi ở gần đây. Sâu trong rừng   nhiều linh thú xinh  đáng yêu, chờ  thời gian  dẫn ngươi  xem.”
Mộ Dung Phi vốn đang nghiêng đầu  chuyện với Ngu Tùng Trạch, đột nhiên, sắc mặt thiếu niên khựng , nụ   mặt biến mất.
Khi   còn đùa giỡn, mà lộ  vẻ nghiêm túc như ,   mới  thể nhận   chính là thiếu niên  tài  gây kinh ngạc cho cả Tu Tiên giới ngay từ khi mới xuất hiện.
“Sao ?” Ngu Tùng Trạch  về phía .
“Có mùi máu.” Mộ Dung Phi trầm giọng : "Có thể    thương.”
Hắn nhắm mắt , nín thở tập trung, linh thức Kim Đan kỳ tức khắc bung , trải rộng  núi rừng xung quanh. Hắn nhanh chóng mở mắt, bản mệnh kiếm liền theo đó chuyển động, chở họ bay về phía bìa rừng.