Trong lòng   bắt đầu tính toán, nếu Ngụy Nhiêu  ,  lẽ  dùng đến nhiếp hồn thuật.  nhiếp hồn thuật đòi hỏi tu vi  cao,  tương đối cấm kỵ,    dùng.
Nếu tìm  khác… Mộ Dung Phi nghĩ đến Úc Trạch, trong lòng trĩu nặng.
Nửa năm qua,   xem Úc Trạch như sư  mà chăm sóc, cũng  hề cảm thấy Úc Trạch là  . Tuy  hiểu rõ  thế nào  c.h.ế.t  sống , ngụy trang dung mạo và tên tuổi, Mộ Dung Phi vẫn tiềm thức tin tưởng .
Chuyện    suy nghĩ kỹ, tuyệt  thể dễ dàng phán đoán,  lẽ Úc Trạch… , Ngu Tùng Trạch  lẽ sẽ  nguy hiểm đến tính mạng.  nếu  thật sự là  ,  môn phái sẽ gặp đại sự.
Mộ Dung Phi vẫn còn quá chính nhân quân tử,   cách thẩm vấn  khác. Nếu là Tô Khanh Dung ở đây,  lẽ đến cả Ngụy lão gia mặc quần lót màu gì cũng  thể thẩm vấn .
Hắn chỉ  thể lạnh lùng uy hiếp: “Giữa ngươi và Ngu Tùng Trạch  chỉ đơn thuần là ân oán cá nhân, đúng ? Tốt nhất là khai  hết . Nếu ngươi     chuyện tử tế với ngươi,   chỉ  thể để hộ pháp của Luật Quy Điện đến đây.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Ngực Ngụy Nhiêu phập phồng, nàng  cắn chặt răng, cả   bắt đầu run rẩy. Nàng hiện tại  sống    c.h.ế.t  xong,  nếm qua sự lợi hại của Luật Quy Điện, chỉ cần  đến cái tên đó thôi là    đau đớn  thôi.
Mộ Dung Phi thấy nàng  d.a.o động,  lạnh giọng : “Đây là cơ hội cuối cùng của ngươi. Chờ  rời , Luật Quy Điện sẽ khảo vấn ngươi ba ngày,   chữa lành cho ngươi. Ba ngày , ngươi vẫn sẽ    những chuyện tương tự.”
Thấy nàng   gì, Mộ Dung Phi giả vờ xoay  rời .
“Chờ !” Ngụy Nhiêu cuối cùng  chịu nổi, nàng a thé lên: “Ta  g.i.ế.c Ngu Niệm Thanh, cái  ngươi  lòng ,   g.i.ế.c Ngu Niệm Thanh!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-345.html.]
Bước chân Mộ Dung Phi khựng . Theo câu  “  g.i.ế.c Ngu Niệm Thanh”, đầu óc  “ong” lên một tiếng.
Đồng tử  co rút , đưa tay chống lên tường, chỉ cảm thấy thái dương đau như kim châm, ý thức như đang  cuồng giữa biển rộng.
Trong phòng giam âm u,  phảng phất  ánh mặt trời chiếu rọi.
Bùm, bùm, bùm…
Hơi thở Mộ Dung Phi dồn dập, một cảnh tượng đột ngột hiện   mắt .
Mùa hè nóng bức,  đến ngọn núi của ngoại môn Trường Hồng Kiếm Tông.
Mộ Dung Phi  đây gần như  đến ngoại môn, nhưng ngày hôm đó  bỗng nhiên hứng khởi. Không chỉ đến ngoại môn,  còn  dạo một vòng, cuối cùng tìm     gặp.
Hắn lơ đãng dựa  cành cây,  bóng hình bên  đang nỗ lực luyện kiếm.
Cô bé trông mới sáu bảy tuổi,   thấy rõ mặt cô bé, chỉ nhớ đó là một đứa trẻ gầy gò nhỏ bé, cánh tay mảnh khảnh dường như còn hơn cả thanh kiếm gỗ,    thế nào mà  thể chống đỡ để nỗ lực thực hiện  từng động tác.
Dù , cô bé vẫn  giáo tập khắc nghiệt phê bình. Vì tuổi còn quá nhỏ, cơ thể   sức lực, dù nỗ lực thế nào, động tác vẫn luôn  biến dạng.
Giáo tập mắng cô bé "ăn còn ít hơn cả chuột", thế là mỗi  đến giờ ăn, luôn  thể thấy bóng hình nhỏ bé  trong một góc, ngậm nước mắt cố gắng ăn, nhưng cuối cùng đồ ăn  bụng, luôn vì cô bé tự  thêm giờ luyện tập quá mệt mỏi mà ói .