Nhìn Tô Khanh Dung bế cô bé  ngoài, Tề Yếm Thù ngẩng đầu,  theo bóng dáng họ,  chút xuất thần.
Tạ Quân Từ đến  lúc đụng  cảnh . Hắn ở cửa xoa đầu Niệm Thanh,  bước   thấy Tề Yếm Thù   ngoài cửa điện, khẽ thở dài một tiếng.
“Sao đứa trẻ  lớn nhanh như ?” Tề Yếm Thù .
Lúc Ngu Niệm Thanh mới đến tuy  ba tuổi rưỡi, nhưng  hình nhỏ gầy,  khác gì đứa trẻ hai ba tuổi. Khi Tạ Quân Từ cứu cô bé, cô bé còn  thể  ngủ  cánh tay .
Giờ đây cô bé còn hai tháng nữa là tròn năm tuổi,  cao lên  ít.
Nếu là  ngoài  , trẻ con ba tuổi  năm tuổi  lẽ  khác  là mấy.  với sư tôn và các sư  ngày nào cũng chăm sóc cô bé, sẽ cảm thấy cô bé lớn  nhanh.
Tề Yếm Thù  cảm khái: “Nó còn  lớn hẳn,    chút sợ nó trưởng thành .”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Trước đây lúc còn nhỏ, cô bé luôn gọi  là “sư hổ” một cách ngọng nghịu.
Bây giờ lớn hơn một chút, bắt đầu gọi lẫn lộn giữa “sư phụ” và “sư hổ”. Nói  chừng qua năm nay, sẽ  còn thấy  bộ dạng ngốc manh gọi  là sư hổ lúc nhỏ nữa.
Lớn lên thì , nhưng  khiến Tề Yếm Thù  chút phiền muộn  tên.
“Thanh Thanh khỏe mạnh trưởng thành, đó là chuyện .” Tạ Quân Từ an ủi : "Chờ cô bé lớn lên, sư tôn còn  thể dạy   tu luyện, còn  thể  nhiều việc hơn,   còn  cùng chúng  ở bên  hàng trăm hàng ngàn năm nữa mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-349.html.]
Tạ Quân Từ  , Tề Yếm Thù mới cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn một chút.
May mắn họ   là phàm nhân. Tề Yếm Thù  nhịn  nghĩ, nếu  nuôi lớn một đứa trẻ, chẳng bao lâu    xa cách,  con gái gả chồng, cha  chắc sẽ buồn lắm.
Tu tiên thì khác, cho dù là kiếm cốt, con đường đến tiên giới ít nhất cũng  mất mấy trăm đến cả ngàn năm, họ vẫn còn  nhiều thời gian để cùng  trải qua.
Ai  thể ngờ, Tề Yếm Thù ban đầu còn ghét bỏ, giờ đây nuôi trẻ  nuôi  một trái tim mỏng manh của ông bố già, chỉ vì một cách xưng hô mà  đa sầu đa cảm.
Thấy sắc mặt    hơn, Tạ Quân Từ lúc  mới : “Sư tôn, những tiên dược  và sư  cần bây giờ chắc  đủ , còn cần gì nữa  ạ?”
Những loại thuốc mà Ngu Niệm Thanh đang uống hiện giờ đều vô cùng quý giá, dùng để điều hòa kinh mạch, phần lớn đều là linh dược vạn kim khó cầu, ngoài việc trị liệu kinh mạch, tự nhiên cũng  lợi cho cơ thể và việc tu luyện  .
Tề Yếm Thù trầm tư một lúc,  : “Trong  thời gian  chắc là đủ , các ngươi cứ lo việc của  . Chẳng qua…”
“Còn cần  tử  gì ạ?” Tạ Quân Từ hỏi.
Tề Yếm Thù đang nghĩ đến chuyện khác.
Tuy những linh dược quý giá   hiệu quả, nhưng cũng  thể chữa khỏi  , cần   các phương pháp khác kết hợp. Ví dụ, cô bé cần một bộ tâm pháp để rèn luyện kinh mạch,  lẽ còn cần một nơi tu luyện đặc thù,  thể luôn luôn ôn dưỡng và chữa lành cho cơ thể cô bé.
Tề Yếm Thù  với Tạ Quân Từ ý tưởng của : “Hai  các ngươi lúc   trong Tu Tiên giới  thể  ngóng tin tức, hoặc tìm kiếm những nơi tương tự, ví dụ như tiên trì hoặc động phủ của các tôn giả thượng cổ, chắc sẽ  cơ duyên .”