Nhân lúc Tô Khanh Dung đang ngẩn , cô bé nâng chén  của  lên, lén lút uống một ngụm.
Vị   chút đắng, nhưng  một lúc, trong miệng   chút hậu vị ngọt, lạ lạ,  ngon  khó uống. Niệm Thanh  ăn xong điểm tâm  chút khát, cô bé chép miệng, uống hết cả ly .
Thấy Tô Khanh Dung  mất hồn,   ý định can thiệp, hệ thống  khỏi mở miệng: “Thanh Thanh, uống ít  thôi, em  thể sẽ mất ngủ buổi tối đó.”
“Ưm.”
Niệm Thanh miệng thì đồng ý, nhưng tay  với lấy ấm . Ấm quá nặng, hai tay cô bé cũng  cầm nổi,  cẩn thận  đổ một ít  bàn. Tô Khanh Dung lúc  mới  hồn, đỡ lấy ấm  đặt xuống,  lau dọn bàn.
“Đi thôi, Thanh Thanh.” Hắn bất đắc dĩ .
Ai, bất kể trở về   thảm  , đồ cần mua khi  ngoài vẫn  mua.
Hai   một  nữa trở  đường phố. Có trải nghiệm với các âm tu ban nãy, Niệm Thanh  còn căng thẳng như ban đầu. Cô bé kéo tay Tô Khanh Dung, nhảy lò cò theo những kẽ gạch  mặt đất.
Tô Khanh Dung  mua một ít nhu yếu phẩm, luôn gặp  những chủ quán hoặc khách hàng  thích cô bé.
Nơi Thương Lang Tông tọa lạc thuộc khu vực tương đối hẻo lánh của Tu Tiên giới, dân chúng ở các tiên thành gần đó cũng tương đối thuần phác, sẵn lòng trò chuyện thêm vài câu với khách hàng tu sĩ.
Cho nên khi thấy khách mang theo một đứa trẻ đáng yêu, họ cũng sẽ khen một hai câu. Niệm Thanh tuy  còn sợ như ban đầu, nhưng khi   chú ý đến cô bé, cô bé vẫn sẽ trốn  lưng Tô Khanh Dung.
Hai   mua sắm một hồi, Tô Khanh Dung càng  càng thấy   —   cứ  cảm giác   đang  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-371.html.]
Hắn dứt khoát bung linh thức , liền nhận  một  thở quen thuộc.
Tô Khanh Dung  đầu , liền thấy ở tầng một của một tửu quán bên  đường,  ba nam nhân tướng mạo xa lạ nhưng quần áo   quen thuộc đang  uống rượu.
Người  đầu lười biếng dựa  ghế, dường như đang  ghét bỏ mà  chén rượu của .
Hai  còn   đối diện . Một  trông bình thường nhưng khí chất lạnh lùng, tư thế  thẳng tắp, khí chất vô hình  nâng cao giá trị nhan sắc của . Nam nhân còn  thì tay chống  lưng ghế, thản nhiên dựa  đó. Tuy tướng mạo bình thường đoan chính, nhưng   một cảm giác bá đạo khó tả, khiến  trông  giống  .
Tô Khanh Dung: "……"
Dù  ngụy trang, nhưng tại  họ vẫn  cảm giác như đang dán  phận của  lên trán ? Hơn nữa thuật che mắt của ba  họ cũng quá   tâm, đến cả quần áo cũng  thèm đổi.
Phát hiện Tô Khanh Dung  thấy , ba      gì đó,  cùng  dậy từ tửu quán,  về phía họ.
Niệm Thanh vốn đang   hiểu tại  Tô Khanh Dung bỗng dưng   nữa. Khi  hồn , ba  lạ mặt  đến  mặt hai  họ.
“Sao các   đến đây?” Tô Khanh Dung  về phía Tạ Quân Từ và Tần Tẫn.
“Chúng  sợ một  ngươi lo  xuể.” Tần Tẫn : "Cho nên đến quan tâm ngươi một chút.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tô Khanh Dung vô cùng cạn lời. Ai mà     họ rõ ràng là  yên tâm về Thanh Thanh nên mới theo tới?