Tề Yếm Thù dựa  cửa, nghĩ một hồi liền trầm mặc.
Hắn vẫn  tìm  một giải pháp   thể cân bằng cuộc sống bình thường hàng ngày của tiểu đồ ,   cân bằng  việc tu luyện của ba đại  tử nếu  rời khỏi môn phái.
Cô bé đang chơi  quảng trường  ngẩng đầu lên  thấy Tề Yếm Thù  mái hiên, cô bé vẫy tay với .
“Sư phụ!”
Tề Yếm Thù lúc  mới  hồn,  cất bước  về phía Ngu Niệm Thanh.
Niệm Thanh cũng chạy tới đón . Cô bé thở hổn hển, chóp mũi  lạnh đến  đỏ lên, trán  vã mồ hôi. Tề Yếm Thù đưa tay áo lau trán cho cô bé, cô bé : “Sư phụ! Người   thả diều ?”
Cô bé   thả, chỉ  thể cầm dây chạy tới chạy lui, vận động  nhiều.
Ngu Niệm Thanh đưa con diều cho Tề Yếm Thù. Hắn  chạm  con diều liền  Tô Khanh Dung  lười biếng.
Thả diều bình thường  đợi gió và hướng gió, còn cần chút kỹ xảo. Bắt tên lười biếng Tô Khanh Dung  hoạt động nhiều là  thể, cho nên lúc  diều   động tay động chân, chỉ cần dùng linh khí là  thể thúc đẩy con diều bay ngày càng cao.
Chờ con diều đến tay cô bé, cô bé tự  thả thế nào cũng  lên , cũng là chuyện bình thường.
Tề Yếm Thù  xổm xuống,  : “Sư phụ dạy con thả.”
“ con học thế nào cũng  .” Thanh Thanh chạy  mệt,  chút ủy khuất .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-378.html.]
“Con  thể  .”
Bàn tay rộng lớn của Tề Yếm Thù bao lấy bàn tay nhỏ của Niệm Thanh, nắm lấy trục gỗ quấn dây.
“Tất cả  vật  đời đều  năng lượng lưu động. Tu sĩ  thể cảm nhận và kiểm soát  những dòng chảy đó sẽ càng mạnh. Có những tu sĩ đặc biệt nhạy cảm với những năng lượng khác , dần dần phát triển thành sở trường riêng.” Tề Yếm Thù cúi mắt,  nhàn nhạt : "Nếu một  đủ thông minh, sẽ  thể cảm nhận  tất cả dòng chảy năng lượng, và cũng sẽ càng mạnh hơn.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Niệm Thanh  hiểu lắm, cô bé : “Ý là thả diều  lợi hại  ạ?”
“ .” Tề Yếm Thù nâng con diều lên: "Lúc diều ở trong gió, con  thể thông qua sợi dây để cảm nhận  trạng thái của gió. Khi Thanh Thanh học  cách  cho diều  rơi xuống đất, đó chính là  đầu tiên con kiểm soát  gió.”
Ngoài chủ điện  kết giới, tự nhiên sẽ   gió quá mạnh. Tề Yếm Thù điều khiển linh lực, tạo  một làn gió  đủ cho cô bé,  bảo cô bé chạy như .
Ngu Niệm Thanh chạy một lúc cảm giác con diều dường như nhẹ nhàng hơn một chút. Cô bé phấn khích  đầu  xem thì  hụt chân, cả  tức khắc mất thăng bằng.
Cô bé ngã  lòng Tề Yếm Thù. Tuy  ngã xuống đất, nhưng trán cụng  n.g.ự.c  vẫn  chút đau.
Niệm Thanh xoa trán , liền  thấy sư phụ : “Con xem.”
Cô bé   , liền thấy con diều  bay lên trời!
Cô bé dựa  lòng Tề Yếm Thù, Tề Yếm Thù nắm lấy tay cô bé, giữ lấy trục gỗ,  đó : “Cảm nhận  sợi dây đang động ? Đó là vì con diều đang biến đổi  ngừng theo dòng chảy của gió, và truyền tín hiệu trở về qua sợi dây.”
Niệm Thanh nắm trục gỗ, quả thực cảm nhận  từ lòng bàn tay sợi dây đang nhẹ nhàng giật từng chút một.