Nếu cô bé từ nhỏ  cắt đứt liên lạc với  bên ngoài, luôn sống trong sự bảo bọc mạnh mẽ của họ, Ngu Niệm Thanh chắc chắn sẽ chậm chạp hơn các tu sĩ bên ngoài ở nhiều phương diện.
Nếu để cô bé  khi lớn lên đơn thuần như một tờ giấy trắng mà rời khỏi môn phái,  lẽ sẽ dễ tin  khác hoặc  tổn thương. Chẳng bằng lúc cô bé còn nhỏ  cắt đứt sự giao tiếp với thế giới bên ngoài,  lẽ như  sẽ  hơn.
“Ý tưởng của các ngươi  lý, đây cũng là điều bản tôn  suy nghĩ trong  thời gian .” Tề Yếm Thù nhàn nhạt : "Nếu tìm một tiên thành bên ngoài để ở, để nó tiếp xúc nhiều hơn với thế giới bên ngoài,   sẽ  hơn ?”
Như  tự nhiên là  nhất, nhưng mà… các sư   chút do dự.
“Sư tôn,  môn phái của chúng    ?” Tạ Quân Từ : "Ngày thường tu luyện chẳng lẽ   đường vòng về ?”
Đây là một vấn đề lớn nhất. Linh khí ở các tiên thành chắc chắn  thể sung túc bằng trong môn phái. Hắn và Tần Tẫn vẫn luôn tu luyện, bất kể là đả tọa  việc khác, đều  thể rời khỏi môi trường  như trong môn phái.
Hơn nữa, nếu là luyện kiếm, còn cần nơi chốn và kết giới  lớn, tiên thành chắc chắn   điều kiện như .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Ta thì   vướng bận về phương diện .” Tô Khanh Dung tỏ thái độ: "Ta  thể cùng Thanh Thanh đến trong thành ở.”
Hắn   xong,   Tần Tẫn lườm một cái, Tạ Quân Từ cũng  chút bất đắc dĩ.
Mấy  họ, ai cũng   tách khỏi Niệm Thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-398.html.]
Nuôi trẻ con là như , một ngày  thấy  thấy nhớ, huống chi là ở riêng hai nơi.
“Thật sự  …   tu luyện nữa.” Tần Tẫn trầm giọng : "Tuổi thơ của Thanh Thanh cũng chỉ  mấy năm  thôi, sự trưởng thành của cô bé vẫn quan trọng hơn. Chuyện tu luyện, thiếu vài năm cũng  .”
Vừa    , Tô Khanh Dung và Tạ Quân Từ đều  chút kinh ngạc  về phía , ngay cả Tề Yếm Thù cũng ngẩng đầu.
Để Tần Tẫn  thể đưa  quyết tâm như  là một việc vô cùng  dễ dàng. Đối với , tu luyện để trở nên mạnh mẽ và báo thù là những việc quan trọng nhất trong đời, giờ đây   lượt  gác  vì tiểu Niệm Thanh.
“Nếu Tần Tẫn   ,  cũng  thể tạm hoãn việc tu luyện.” Tạ Quân Từ : "Chẳng qua Huyết Huyền Kiếm gần đây  dần dần  yên phận,   lẽ vẫn cần  thỉnh thoảng rời .”
Trước đây lúc  và Tần Tẫn ở Ma giới  chiến đấu với vô  ma tu, Huyết Huyền Kiếm  ăn no nê, một bữa no bằng hai năm đói, bây giờ   chút bất an với hiện trạng.
“Sư , các  thật sự quyết định  ?” Tô Khanh Dung kinh ngạc : "Không tu luyện sẽ  ảnh hưởng lớn đến các  chứ?”
Tề Yếm Thù trầm tư một lúc,  : “Thực  chuyện tu luyện tự nhiên quan trọng, nhưng   là duy nhất. Đặc biệt là với thiên phú và tu vi của hai ngươi.”
Hắn  về phía các  tử, trầm giọng : “Có  hai ngươi  kẹt ở Phân Thần kỳ  lâu  , tốc độ tu luyện cũng  còn tiến bộ vượt bậc như  nữa? Có lẽ các ngươi cũng nên  ngoài  đổi một trạng thái khác để cảm nhận thế giới , khả năng sẽ  lĩnh ngộ.”
Tạ Quân Từ và Tần Tẫn đều ngẩn .