“Sư tôn, ý của  là bình cảnh hiện tại của chúng con  liên quan đến sự nỗ lực?” Tần Tẫn hỏi.
“Có khả năng.” Tề Yếm Thù : "Đây cũng là lý do tại   nhiều tu sĩ cảnh giới cao hoặc là  rèn luyện khắp nơi, hoặc là bế quan ẩn cư. Phần lớn đều là đang tìm kiếm những phương thức khác trong bình cảnh, để   những hiểu  mới.”
Tô Khanh Dung hiếu kỳ hỏi: “Nếu  như , sư tôn ngài  thế nào để vượt qua bình cảnh Phân Thần kỳ và các cảnh giới  đó, để đến  Độ Kiếp kỳ ạ?”
“Ta    là thiên tài.” Tề Yếm Thù thiếu kiên nhẫn : "Có những tu sĩ Trúc Cơ kỳ  bắt đầu kẹt bình cảnh,   là Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, còn các ngươi là Phân Thần kỳ. Bản tôn gần như  từng gặp  chuyện , mấy trăm năm   đến Độ Kiếp kỳ .”
Các  tử bề ngoài thì  vẻ bừng tỉnh đại ngộ, nhưng thực  nội tâm   tổn thương.
Tuy rằng họ  là những   thiên phú dị bẩm, nhưng sư tôn vẫn cao hơn một bậc. Mấy trăm năm tu luyện  đến Độ Kiếp kỳ, chuyện  ai  xong mà  hâm mộ ghen tị đến ngứa cả răng?
Tô Khanh Dung xưa nay  sợ  đòn. Hắn thực   một thắc mắc  lâu, bây giờ thấy   đến đây,  khỏi nhân cơ hội hỏi: “Vậy sư tôn ở Độ Kiếp viên mãn kỳ  mấy trăm năm, mãi  đến Đại Thừa kỳ, là cũng  bình cảnh  là,  là cố ý   ạ?”
Lời    , ánh mắt Tạ Quân Từ và Tần Tẫn   đều mang theo vẻ vô cùng kính nể.
Chuyện  thực  hai  họ cũng  tò mò từ lâu, nhưng  ai dám  — nếu cứ mãi  thể đột phá viên mãn kỳ, đó là tâm bệnh của Tề Yếm Thù, hỏi  lời  hậu quả nghĩ thôi  thấy  nghiêm trọng.
Tô Khanh Dung một  hỏi  thắc mắc của cả ba , thật sự là một  hùng  sợ chết.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tô Khanh Dung cũng  chút căng thẳng, cho nên ở nửa  câu  còn  quên đưa cho Tề Yếm Thù một cái thang để xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-399.html.]
“Ồ, cái  .” Không ngờ, Tề Yếm Thù thế mà  hề nổi giận, cũng   cảm giác  hổ vì  vạch trần tâm bệnh. Hắn chỉ lười biếng : “Bởi vì    phi thăng. Lên Đại Thừa còn    chú ý, phiền phức lắm. Cho nên mấy trăm năm nay cũng  từng tu luyện.”
Các  tử: "……"
“Có thể hiểu !” Tần Tẫn là  đầu tiên : "Giống như  cũng  nghĩ đến việc  phi thăng .”
“Sư tôn quả nhiên  giống  thường.” Tô Khanh Dung cũng cổ vũ.
Có hai   chuyện,   thích mở miệng như Tạ Quân Từ liền  thể danh chính ngôn thuận tiếp tục  mở miệng, chỉ gật đầu tỏ vẻ khen ngợi.
Thực  các sư   vẫn  hiểu lắm.
Đại đa  tu sĩ cả đời cũng  thể đắc đạo phi thăng, càng   nhiều   đấu tranh với thọ nguyên của chính .  Tề Yếm Thù thì khác, với thiên phú của ,   khả năng thật sự đạt .
Tu Tiên giới  bao nhiêu năm  thấy  tu sĩ phi thăng?    khả năng nhất hôm nay   hề  ý định đó.
“… Tại  sư tôn   phi thăng ạ?” Tô Khanh Dung  nhịn , vẫn hỏi.
Tề Yếm Thù thiếu kiên nhẫn: “Làm gì  nhiều tại  như , trọng điểm là  ?”
Bị mắng cho một trận, Tô Khanh Dung sờ mũi, ngoan ngoãn dựa   lưng ghế.