Vừa ăn xong bữa sáng, bên ngoài  vang lên tiếng của mấy đứa trẻ: “Thanh Thanh! Thanh Thanh,  chơi !”
Ngu Niệm Thanh nuốt nốt miếng cơm cuối cùng, vui vẻ  dậy. Cô bé  sư phụ và các sư , ánh mắt như đang dò hỏi ý kiến của họ.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Đi .” Tề Yếm Thù bất đắc dĩ : "Đừng chạy quá xa.”
Đôi mắt cô bé tức thì sáng rỡ, cô bé chạy  lấy những món đồ chơi  chọn,  tung tăng như một  thỏ con chạy  khỏi sân.
Nhìn cô bé rời , Tần Tẫn nhíu mày : “Chúng   cần trông chừng một chút ? Cô bé một   ngoài nguy hiểm quá.”
“Chắc   , chúng là một đám trẻ chơi cùng  mà.” Tô Khanh Dung bất đắc dĩ : "Chúng  lo lắng thái quá như  sẽ  Thanh Thanh cũng trở nên nhạy cảm theo.”
“Chắc là   .” Tạ Quân Từ . Giọng  như đang tự lẩm bẩm an ủi chính : "Trên  Thanh Thanh  pháp bảo, còn  thể định vị , nếu  chuyện gì thật, chúng  sẽ cảm nhận  ngay lập tức.”
“ mà…” Tần Tẫn chau mày: "Pháp khí   cô bé là để phòng ngự, chống  pháp thuật. Lỡ như Thanh Thanh vấp ngã  thương thì pháp khí cũng vô dụng.”
Mấy thầy trò vốn  gần thả lỏng  căng thẳng trở  vì lời  của .
 , pháp bảo   Niệm Thanh  thể chống đỡ   nếu gặp  tu sĩ tấn công, nhưng nếu cô bé tự  trượt chân,   thứ gì đó va , pháp bảo cũng   tác dụng, trừ phi là chuyện nguy hiểm đến tính mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-412.html.]
Thật  trẻ con chơi đùa  thương nhẹ  vấp ngã là chuyện  bình thường, nhưng ở trong môn phái, mỗi  Ngu Niệm Thanh sắp ngã, đều ngay lập tức  sư phụ và các sư  dùng linh khí bảo vệ.
Bây giờ  ngoài,  khó để   chu  như .
Sư phụ và các sư  đều nặng trĩu tâm sự. Bản  Tô Khanh Dung cũng  yên tâm, nhưng  vẫn cố gắng an ủi họ: “Chúng  quá căng thẳng . Thanh Thanh  sáu tuổi, chúng  bảo vệ cô bé như một đứa trẻ sơ sinh là  đúng, nên để cô bé giống như những đứa trẻ bình thường, va vấp một chút cũng là chuyện bình thường thôi.”
Nhìn ba đồ  mất hồn mất vía, Tề Yếm Thù nén  cảm xúc trong lòng,  nhíu mày : “Thôi  ,  chút chuyện  ích . Các con tự cử một  ở , hai  còn  cùng   ngoài dạo quanh đây.”
“Dạo quanh” mà Tề Yếm Thù   chỉ là trong thành, mà là  bộ tiên vực.
Thành Lan Nhược lưng tựa núi non, bốn phía bao quanh bởi Thiền tông, điều  cho thấy gần đây nhất định  nơi linh khí dồi dào. Họ  thể xác định  các thế lực xung quanh thành, nếu  cảnh cho phép, các sư  cũng  thể  núi tu luyện.
Người ở  đương nhiên là Tô Khanh Dung, dù   cũng   hứng thú với tu luyện, tự nhiên cũng    xem nơi nào thích hợp để tu luyện.
Ở trong phòng một  khá buồn chán, Tô Khanh Dung lững thững  đến nơi hàng xóm tụ tập. Một vài  hàng xóm quen mặt từ hôm qua thấy  liền vẫy tay gọi  mau  .
Khác với các tu sĩ ưa tĩnh lặng, Tô Khanh Dung  thích những nơi náo nhiệt như thế , cũng thích   khác quan tâm, dù chỉ là những câu chuyện phiếm như ăn cơm .
Bên , Ngu Niệm Thanh cùng các bạn nhỏ  khắp hang cùng ngõ hẻm, chơi đùa vô cùng vui vẻ.