Hai đứa trẻ tranh qua cãi , cuối cùng  hiểu   biến thành trò chơi thử thách lòng can đảm, chúng hẹn  chạy đến hỏi những phật tu . Chỉ là chúng   chút nhát gan,  đây  từng  chuyện với phật tu, đùn đẩy  một hồi lâu, mới dám nắm tay  chạy  đường.
Niệm Thanh   gốc cây giữa đường, chuyên chú ăn đồ ăn vặt,  các bạn chặn ba vị phật tu . Các vị phật tu chắp tay  ngực,  cúi  xuống để lắng  chúng .
 lúc , mấy vị phật tu  ngang qua  mặt cô bé.
Người  đầu khoác một chiếc áo choàng màu đen, đội nón lá. Gió nhẹ thổi tới, theo bước chân của  nọ, vạt áo choàng đen bay lên để lộ  tăng bào màu trắng bên .
Tiểu Niệm Thanh ngẩng đầu, đôi mắt cô bé bỗng mở to, kinh ngạc đến nỗi miệng đang nhai cũng ngừng .
Vị Phật tử đang  đường vân du trở về,    qua thành Lan Nhược là để đến bái kiến một vị lão trụ trì đang ẩn cư tại đây.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Vị trí của thành Lan Nhược khá đặc thù, đều gần với mấy đại Thiền tông, nên cũng  những vị phật tu  lui về ở ẩn sinh sống tại đây.
Tiểu Niệm Thanh bất giác  theo. Dưới vành nón lá, khuôn mặt thanh lãnh, xa cách ẩn trong bóng râm  trông quen thuộc một cách lạ lùng... hoặc   là giống Tạ Quân Từ như tạc từ một khuôn.
Cô bé ngơ ngác  theo, ngẩng đầu  nam nhân  chớp mắt, trong lòng cô bé dâng lên nỗi  hiểu to lớn.
Cô bé thậm chí còn  nghi ngờ     nhầm  . Cô bé ngẩng đầu cố gắng phân biệt   mặt,  vấp  kẽ hở  phiến đá lót đường, bất ngờ mất thăng bằng, suýt chút nữa thì ngã sóng xoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-417.html.]
Ngay lúc trời đất chao đảo, một bàn tay mạnh mẽ đặt lên lưng cô bé, đỡ cô bé dậy.
“Cẩn thận.” Nam nhân .
Giọng  trầm ấm, ôn hòa, thanh âm  phần giống Tạ Quân Từ, nhưng ngữ khí   chút khác biệt.
Niệm Thanh ngây   khuôn mặt và ngũ quan giống hệt Tạ Quân Từ của , chỉ khác là hai mắt  đều màu đen, giữa trán   một hoa văn màu đỏ, trông như một con mắt đang nhắm ,  tựa như một đoạn dây leo đan xen.
Tay  vươn  từ trong áo choàng, tà tăng bào màu trắng bên  lớp áo khoác đen vô cùng nổi bật.
Nhìn cô bé  mặt mắt mở to, dường như đến thở cũng quên mất, Tạ Thanh Vận đỡ cô bé  vững,  những ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng đặt lên trán cô bé.
Sau đó,   thấy cô bé lắp bắp : “Huynh, ...  tóc    còn, mắt cũng biến thành màu đen ?”
Hai vị phật tu   Tạ Thanh Vận  , còn Tạ Thanh Vận thì ôn tồn hỏi: “Cô bé quen  ?”
Ngu Niệm Thanh cảm thấy  kỳ lạ. Cô bé    diễn tả sự kỳ quặc  thế nào. Nam nhân  mặt rõ ràng trông giống hệt Tạ Quân Từ, nhưng cô bé  cảm thấy  là lạ, và  hiểu    giống Tạ Quân Từ.
Thần sắc của Tạ Quân Từ luôn đạm mạc, lạnh lùng, sự dịu dàng của  đối với cô bé phần nhiều thể hiện trong ánh mắt hoặc những chi tiết nhỏ. Còn nam nhân  mặt   chỉ   tóc, mà nét mặt  còn toát lên một cảm giác khoan dung và bình tĩnh.