Chỉ  Tạ Thanh Vận vẫn giữ ngữ khí ôn hòa: “Quân Từ, nhiều năm  gặp,  vẫn  chứ?”
“Đừng  giả nhân giả nghĩa với , thật buồn nôn.” Tạ Quân Từ chán ghét chất vấn: "Ngươi ở đây  gì? Ai cho ngươi chạm  cô bé?”
“Tạ Quân Từ, chú ý lời  của ngươi!” Vị phật tu  lưng Tạ Thanh Vận nhíu mày: "Nơi  là tiên thành gần các đại Thiền tông nhất, câu hỏi   là chúng  hỏi ngươi mới đúng! Ngươi  ý đồ gì khi xuất hiện ở thành Lan Nhược?!”
Mọi  đều sợ dân thường  chuyện, nên khi  đều đè thấp giọng, nhưng  khí  căng như dây đàn.
Ánh mắt Tạ Quân Từ hung ác, ngón tay khẽ động, dường như  ý định triệu hồi Huyết Huyền Kiếm. Hai vị phật tu  hình càng thêm căng cứng, như thể  thể lao  đánh  bất cứ lúc nào.
Chỉ  Ngu Niệm Thanh níu lấy vạt áo Tạ Quân Từ, ló đầu  từ  lưng ,  hề căng thẳng chút nào.
Đây là  đầu tiên trong đời cô bé  thấy một cặp song sinh, chỉ cảm thấy như đang soi gương, vô cùng mới lạ.
Cô bé hiếu kỳ  nhỏ: “Hai  đúng là   thật nha,     kẻ lừa đảo.”
Vì câu  , cả hai bên dường như đều nhớ  còn  một đứa trẻ ở đây,  khí giương cung bạt kiếm tức thì tan biến.
Tạ Quân Từ đưa tay bế cô bé lên,  lạnh lùng : “Tạ Thanh Vận,  nhất nước giếng  phạm nước sông, đừng đến chọc , nếu  ngươi sẽ hối hận.”
“Quân Từ.” Tạ Thanh Vận thở dài.
“Không  gọi  như !” Tạ Quân Từ tức giận quát.
Đây là  đầu tiên Ngu Niệm Thanh thấy đại sư  nổi giận, cô bé rụt  trong lòng , mắt đảo qua  giữa hai .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-419.html.]
“Sư  của  căn cốt kỳ giai, thiên phú dị bẩm. Cứ đà , chắc chắn sẽ kinh động cả Tu Tiên giới.” Tạ Quân Từ ôm cô bé định rời  thì  Tạ Thanh Vận : "Tiếc là cô bé bẩm sinh  khiếm khuyết, nhưng   là  thể cứu chữa.”
Bước chân Tạ Quân Từ dừng . Hắn vận khí, dường như  dùng hết sức lực mới ngăn  ý nghĩ bỏ , lúc  mới miễn cưỡng  đầu, lạnh lùng hỏi: “Ngươi   gì?”
“Chuẩn Đề Thiền tông  một khối phúc trạch bảo ngọc,  lẽ  thể bù đắp và chữa trị kinh mạch cho cô bé, giúp cô bé khi tu luyện   kinh mạch cản trở,  ít công to.” Tạ Thanh Vận .
Ngữ khí của  vẫn luôn khoan dung, ôn hòa, dường như  cảm nhận  địch ý từ Tạ Quân Từ.
Nghe  , hai vị phật tu kinh ngạc: “Phật tử…”
Tạ Thanh Vận đưa tay , ngăn họ  tiếp.
“Ngươi  ý đồ gì?” Tạ Quân Từ châm chọc: "Đây là lòng "thương yêu chúng sinh" của ngươi dành cho  ?”
Phật tử  thẳng  Tạ Quân Từ, chậm rãi : “Đi   tùy ,   cách tìm .”
Cùng lúc đó, Tô Khanh Dung cũng chạy tới. Hắn  thấy Tạ Thanh Vận, bước chân liền khựng , dừng ở phía  Tạ Quân Từ.
“Phật tử.”
Khi Tạ Thanh Vận  qua, Tô Khanh Dung ngoan ngoãn cúi đầu chào.
Nhìn ba  họ  xa,  mới thở phào nhẹ nhõm.
“Sao  gặp ngươi ở đây…” Tô Khanh Dung ghé  gần, định  “ca ca của ngươi”, nhưng nhớ  hai  bất hòa nên vội sửa lời: "Sao Phật tử  ở đây? Nghe  ngài    vẫn luôn ở trong núi sâu rừng già ?”
Tạ Quân Từ lòng  rối bời,   để ý đến Tô Khanh Dung, im lặng  về.