Hắn   chỗ Tạ Thanh Vận, tay trái cầm chén . Tạ Thanh Vận dứt khoát   mặt , nắm lấy tay ,  chạm  vết bầm của .
Tạ Quân Từ hít một  đau đớn,  chỉ trích: “Huynh cố ý!”
Tạ Thanh Vận  , lúc  mới bắt đầu chữa thương cho , và lắng  Tạ Quân Từ kể  chiến tích  dũng chinh phục đám công tử ăn chơi của .
Nghe đến cuối,  : “Đệ đánh  giỏi như , chứng tỏ bản     thiên phú. Nếu  thưa với phụ  chuyện tu luyện, chắc chắn sẽ tiến bộ  nhanh.”
“Đệ  cần.” Tạ Quân Từ lẩm bẩm: "Tu luyện khổ lắm,    tu luyện . Đệ chỉ  ở nhà dựa  gia đình,  ngoài dựa  ca thôi, thế nào?”
Hắn nhoài  tới, gối lên cánh tay ,  toe toét: “Ca là  trai ,  bảo vệ  là  .”
Tạ Thanh Vận  chút bất đắc dĩ.
Vết thương nhỏ do đám  tử thế gia gây ,  chữa lành  nhanh. Hắn buông tay Tạ Quân Từ , tiện thể xoa đầu  em đang nhoài  tới.
“Nếu   vì , cũng sẽ  liên lụy đến mức khiến   thể tu luyện.” Tạ Thanh Vận thở dài.
“Ca cũng đừng  .” Tạ Quân Từ lẩm bẩm: "Dù  lời tiên tri đó  ,  cũng   tu luyện. Ngược  còn cho  cái cớ để sống tiêu d.a.o tự tại.”
Hắn vươn vai,    : “Đệ thấy cuộc sống bây giờ  , nếu ca  thể về nhiều hơn một chút thì càng  hơn.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Thấy Tạ Thanh Vận còn   gì đó, Tạ Quân Từ liền đổi chủ đề: “Lâu  ca  về, chúng   dạo loanh quanh .”
Chạng vạng, hai  em bước lên đỉnh tháp cao,   xa. Tạ Quân Từ dựa  lan can, Tạ Thanh Vận  bên cạnh, hai  cùng ngắm  hoàng hôn đang dần nhuộm màu nơi chân trời ngoài trang viên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-427.html.]
“Ta  tìm thấy việc   .” Tạ Thanh Vận : "Dù lúc bắt đầu   là ý  của , nhưng việc tu Phật,  là điều lòng  hướng đến.”
Hắn  về phía Tạ Quân Từ, chậm rãi : “Quân Từ, chúng   mười bảy tuổi ,   từng nghĩ tương lai  sống thế nào ? Là kế thừa vị trí gia chủ,   một kẻ nhàn tản, rong ruổi khắp Tu Tiên giới?”
Thiếu niên chống cằm,  về phía xa xăm.
“Đệ  .” Hắn : "Đệ chỉ    đều sống cùng .”
Hắn nghiêng đầu, tủi  hỏi: “Ca  thể ở nhà tu Phật ?”
Vẻ đáng thương của thiếu niên giống hệt một con cún con, khiến Tạ Thanh Vận  khỏi bật .
“Ta sẽ cùng sư phụ  rèn luyện ở nhân gian, e là sẽ  lâu nữa mới  thể trở về.” Hắn  dịu dàng: "Chỉ là dù  cách  xa đến ,  cũng sẽ luôn lo lắng cho .”
Thiếu niên nhướng mày, yêu sách : “Chúng  là song sinh mà, trong lòng ,  cần lo lắng nhất  là , những  khác đều  kém  một chút.”
Tạ Thanh Vận  chút bất đắc dĩ: "Đương nhiên .”
Lúc ,  cầu thang của tháp lầu truyền đến tiếng bước chân cộp cộp, là tên gia nhân họ Lý  theo Tạ Quân Từ chạy lên.
“Đại thiếu gia, nhị thiếu gia, bữa tối  chuẩn  xong  ạ.” Có Tạ Thanh Vận ở đây, Tiểu Lý thường ngày hoạt bát, lắm lời  mặt Tạ Quân Từ cũng trở nên cung kính.
Tạ Quân Từ nhướng mày lườm , Tiểu Lý  bộ  thấy, hành lễ  nhanh chóng chạy .