Giọng  run lên: “ là phí của trời, một ngụm của ngươi  uống hết mấy tháng dự trữ của  .”
Tô Khanh Dung  loại rượu     chậm,  khi nửa năm mới cho  một vò. Chính  cũng chỉ dám nhấm nháp từng ngụm, Tạ Quân Từ thì  , một vò rượu trực tiếp uống cạn!
Rõ ràng là Tạ Quân Từ giật rượu của  ,  Tần Tẫn ,   càng  vui: “Ngươi ồn ào quá đấy.”
Tần Tẫn thực sự cạn lời.
May mà tính cách  bây giờ  ôn hòa hơn nhiều, nếu là  đây,  chắc chắn sẽ  đánh với Tạ Quân Từ trận thứ hai.
“Thôi, bổn tọa  thèm chấp nhặt với ngươi.” Hắn cho hai tay  ống tay áo, hừ lạnh.
Tạ Quân Từ uống xong một vò, thấy trong ly của Tần Tẫn còn một ít, liền giật lấy uống luôn, khiến Tần Tẫn  liên tục lườm .
Gió đêm thổi qua, gương mặt thanh lãnh của Tạ Quân Từ dần nhuốm màu hồng, tai cũng dần đỏ lên.
Nhìn bộ dạng của , Tần Tẫn hưng phấn : “Độc phát tác , thế nào,    cảm giác say rượu ?”
Ngón tay Tạ Quân Từ vẫn nắm chặt chén rượu,  cụp mắt, hàng mi run rẩy, nhưng   gì.
Tần Tẫn đợi một hồi lâu, bất mãn : “Ngươi  gì  chứ, uống hết một vò rượu độc của lão tử , đến rắm cũng  thả một tiếng ? Uống rượu  bụng chó  ?”
So với Tô Khanh Dung ham tìm hiểu các loại thông tin, thật  Tần Tẫn   quá sâu về quá khứ của Tạ Quân Từ,  chỉ  sơ qua lời đồn mà thôi.
Vốn nghĩ mất một vò rượu cũng thôi,   chút bí mật của Tạ gia cũng , ai ngờ Tạ Quân Từ  say  mà vẫn giữ bộ mặt đưa đám, im lặng   một lời?
 là lỗ to.
Tạ Quân Từ cụp mắt, giọng   khàn : “Không  gì để ,     g.i.ế.c , bây giờ   nữa, nhưng  vẫn hận .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-429.html.]
Tần Tẫn   chăm chú.
“Ngươi  chỉ hận  .” Tần Tẫn bình tĩnh : "Nếu ngươi đơn thuần chỉ  ý hận thù  báo thù g.i.ế.c Phật tử, ngươi nên thẳng thắn như .  ngươi rõ ràng là đang  đau khổ.”
Tạ Quân Từ khẽ .
Hắn thế mà  !
Tần Tẫn bỗng cảm thấy  , trạng thái của Tạ Quân Từ  giống lắm với bộ dạng say rượu…?
“Ta  đau khổ,  chỉ hận .” Tạ Quân Từ lạnh giọng : "Mỗi một   thấy , mỗi một  thấy  tỏ  tử tế,    khống chế  lòng căm hận của , sức mạnh của  hận  thể nuốt sống . Ta hận  như , mắt nào của ngươi thấy  đau khổ?”
Tần Tẫn: "…"
Nhìn dáng vẻ khác hẳn ngày thường của thanh niên, Tần Tẫn cẩn thận mở miệng: “Tạ Quân Từ,  đây ngươi thật sự  uống rượu bao giờ ?”
Tạ Quân Từ ngước mắt lên, Tần Tẫn liền cảm thấy một luồng hàn khí theo ánh mắt  b.ắ.n tới.
“Trước khi bái sư  mười bảy tuổi,  uống rượu thì ?” Hắn chất vấn: "Ngươi thấy tửu lượng của    ?”
Tần Tẫn: “… Không ,    ý đó. Chuyện …”
Thôi xong.
Hắn quên mất Tạ Quân Từ tuổi thực  nhỏ hơn   nhiều, lúc bái sư cũng còn sớm.
Tạ Quân Từ thế mà    uống rượu!
Tần Tẫn nuốt nước bọt,   xung quanh, để đề phòng bất trắc,  lén bố trí  kết giới.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Môi mỏng của Tạ Quân Từ khẽ mở, ánh trăng đậu  gương mặt , khuôn mặt lạnh như ngọc hiện lên màu đỏ rõ rệt.