Đối mặt với một Tạ Quân Từ say rượu,  vẻ như sắp  càn, nên gọi Tô Khanh Dung đến cùng  ứng phó, để lỡ  hậu quả gì cũng  thêm một kẻ xui xẻo gánh chung,  là một   khuyên Tạ Quân Từ giải độc, để tránh  mất mặt  sư ,    ghi thù ?
Tần Tẫn cứ phân vân giữa hai lựa chọn .
Hắn  định lấy ngọc giản , gửi tin cho Tô Khanh Dung hỏi cách giải độc nhanh một chút, thì liền cảm nhận  cặp mắt lạnh như băng giá của Tạ Quân Từ  liếc về phía .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Ngươi   nữa?” Tần Tẫn bất đắc dĩ .
Trên gò má như ngọc lạnh của Tạ Quân Từ lộ  vệt ửng hồng nhàn nhạt, lan từ mặt xuống đến cổ. Da  vốn trắng lạnh, nên chỉ cần  đỏ lên là  cực kỳ rõ ràng.
Bị   chằm chằm, Tần Tẫn cảm thấy Tạ Quân Từ như đang   kiểu gì cũng thấy phiền.
Hắn còn tưởng Tạ Quân Từ  ý kiến với , bây giờ say mèm mới  phòng  mà bộc lộ .
Kết quả, Tần Tẫn liền  thấy giọng  khàn khàn : “Ta thảm hại đến  ?”
Tần Tẫn sững sờ,  kỳ quái hỏi: “Ngươi thảm hại chỗ nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-431.html.]
Tạ Quân Từ tuổi còn trẻ  lợi hại, ngay cả ở Thất Tinh Các cũng  thể phát huy thực lực của , một tay đưa Thương Lang Tông vượt mặt những đại tiên môn . Với thành tích như , Tần Tẫn  thể đảm bảo gã Tạ Quân Từ  là một nhân vật khiến cả hắc bạch lưỡng đạo  kiêng dè và bàn tán.
Dù  thường xuyên khó chịu vì một tên nhóc như Tạ Quân Từ   sư  , nhưng  bao giờ cảm thấy Tạ Quân Từ kém cỏi ở điểm nào, ngược  còn xem  là đối thủ ngang tài ngang sức.
Hàng mi Tạ Quân Từ run rẩy,  thấp giọng : “Phật tu luôn bảo vệ chúng sinh, vì dân trừ hại.  dù là kẻ địch,  cũng chẳng thèm liếc  một cái, tại ? Ta đến thế cũng  lọt  mắt  ?”
Tần Tẫn    thôi. Hắn    em,  đây  vô cùng cao ngạo, chuyện  em bất hòa thế      .
Hắn chỉ  thể cố gắng phân tích: “ hôm qua các ngươi gặp mặt, Phật tử còn đồng ý cho Thanh Thanh dùng phúc địa của Phật môn,  thấy    coi thường ngươi .”
Ánh mắt g.i.ế.c  của Tạ Quân Từ tức thì lườm , Tần Tẫn vội : “…Đương nhiên  cũng  bừa thôi, ngươi cứ coi như   nhảm.”
Thật  ngờ, Tạ Quân Từ ngày thường dù trời  sập cũng giữ  bộ mặt đưa đám, như thể chẳng  gì khiến  phản ứng. Kết quả say rượu tính tình  lớn đến , dù chỉ là một câu    , cũng  hung hăng lườm .
“Ngươi  từng  qua câu chuyện về cặp song sinh ?” Tạ Quân Từ lạnh lùng : "Người trong thiên hạ đều  chúng  là túc địch trời sinh, nhất định   một trận tử chiến.  bao năm qua ai cũng   hận ,   g.i.ế.c , thế mà    bao giờ đáp  –  thậm chí còn chẳng thèm coi  là kẻ địch, chẳng  là xem thường  ?”
Hắn  : “Trăm năm   độ kiếp tiến  Phân Thần kỳ, lập tức đánh một đường đến Chuẩn Đề Thiền tông,  cùng  một trận tử chiến. Hắn vẫn  chịu gặp . Ta đánh thắng trụ trì, Tạ Thanh Vận mới chịu lộ diện, nhưng  chỉ hỏi vài câu vô nghĩa, vẫn  chịu đánh. Chẳng  là cảm thấy tu vi Phân Thần kỳ của   xứng để   tay ?”