Trong nguyên tác, Niệm Thanh vì vấn đề kinh mạch mà tu vi  kẹt ở Trúc Cơ kỳ  lâu, ngoài hai mươi tuổi mới miễn cưỡng đột phá đến Kim Đan kỳ. Vậy mà mười năm kết đan,  là một thiên phú chấn động  bộ Tu Tiên giới.
Bây giờ Thương Lang Tông nếu  thể giải quyết vấn đề kinh mạch của Niệm Thanh,  lẽ  cần đến hai mươi tuổi, cô bé   thể đạt đến trình độ đó,  cần  đợi đến lúc rút gân đổi cốt,  lẽ cả Nguyên Anh kỳ cũng  thể đến sớm hơn so với trong nguyên tác.
Khi Tề Yếm Thù dạy Niệm Thanh nhập môn, Tạ Quân Từ  rời khỏi thành Lan Nhược, một   đến Chuẩn Đề Thiền tông.
Diêm La chi lực và Thiên Lý chi lực  thể cảm ứng lẫn . Khi Tạ Quân Từ đến bên ngoài tông môn của Chuẩn Đề Thiền tông  sâu trong núi,   mấy vị phật tu chờ sẵn, trong đó thế mà   một  quen, chính là phật tu Ngộ Minh  từng  hai  gặp mặt với Tạ Quân Từ ở nhân gian.
Biểu cảm của các phật tu Chuẩn Đề Thiền tông khi  thấy Tạ Quân Từ đều  chút phức tạp, dù  trăm năm , Tạ Quân Từ  đánh tới tận cửa, đánh chủ trì của họ thành trọng thương.
Còn ý vị phức tạp trong mắt Ngộ Minh  còn nhiều hơn thế.
Hắn chủ động tiến lên, thấp giọng : “Ngươi còn nhớ  ?”
Năm đó Tạ Quân Từ đột nhiên xuất hiện ở chùa, bắt Ngộ Minh và sư  của   chữa bệnh cho một đứa trẻ sơ sinh đang sốt cao mê man. Lần đầu Tạ Quân Từ cho Niệm Thanh ăn,  cho ăn quá nhiều khiến cô bé nôn ,   tóm  đến  thứ hai.
Tạ Quân Từ  chằm chằm vị phật tu  mặt,  : “Lang băm.”
Ngộ Minh sững sờ,  muộn màng nhận  Tạ Quân Từ thế mà  đang  đùa với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-438.html.]
“Ngươi quả thực  giữ đứa trẻ đó .” Ngộ Minh thở dài: "Lúc    cảm thấy duyên phận giữa hai   cạn, quả nhiên là .”
Hai   về phía Thiền tông, Tạ Quân Từ hỏi: “Sao ngươi  ở đây?”
“Ta đến bái kiến Phật tử,     ngươi đến, liền nghĩ  ngoài cổng đón ngươi một chút.” Ngộ Minh theo bản năng trả lời xong, mới muộn màng ý thức  sự  đổi to lớn của Tạ Quân Từ.
Thanh niên lạnh lùng với khí tức băng giá năm xưa, một câu thừa cũng lười , bây giờ  chỉ   đùa, mà còn chủ động bắt chuyện với  khác?
Chỉ cứu một đứa trẻ thôi, mà   thể mang đến cho  sự  đổi lớn như  ?
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Ngộ Minh miễn cưỡng tỉnh  từ cơn chấn động, Thiền tông  ở ngay  mắt,  tranh thủ thời gian thấp giọng : “Ta  ngươi    , Phật tử cũng  . Giữa hai  nhất định  hiểu lầm gì đó, cho dù là vì đứa trẻ , cũng đừng tùy tiện động thủ.”
Tạ Quân Từ  trả lời,  nhấc chân bước  cổng lớn của Thiền tông,  sự dẫn dắt của mấy vị phật tu khác   bên trong.
Đi qua con đường cổ kính và mấy tòa cung điện, Tạ Quân Từ thấy một tòa cổ tháp dựng bên cạnh Thiền tông,  tháp lượn lờ ánh sáng lưu ly, tỏa  năng lượng cực mạnh, kết giới của  bộ Thiền tông dường như lấy đỉnh tháp   trung tâm.
“Mời bên .” Vị Phật tử dẫn đầu thấy   im, thấp giọng .
Tạ Quân Từ thu  ánh mắt,   qua hành lang dài,  một trong các điện.