Tạ Quân Từ trở về thành Lan Nhược. Hắn   cổng thành, liền thấy  hàng cây cổ thụ ở giữa con đường chính  hai  đang lấp ló  về phía cổng thành,  chính là Tần Tẫn và Tô Khanh Dung.
Tô Khanh Dung dựa  cây, tay phe phẩy quạt, Tần Tẫn  thẳng tắp  lưng , hai tay đút  ống tay áo. Họ   chuyện   về phía thành. Ánh mắt các sư   chạm , hai  họ lập tức  tới.
Tạ Quân Từ  hiểu hỏi: “Sao các ngươi  ở đây?”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tô Khanh Dung mỗi ngày đều thích tán gẫu với  khác thì  , nhưng Tần Tẫn   ghét bỏ nơi đông , còn đến con đường chính  hoạt động ?
“Đương nhiên là vì Thanh Thanh .” Tô Khanh Dung  định , Tần Tẫn  cướp lời. Hắn cứng nhắc hỏi: "Chuyện phúc địa thế nào ? Kia… vị Phật tử đó   khó ngươi chứ?”
Tạ Quân Từ  hai  họ,  muộn màng nhận , thì  là họ lo lắng cho , nên mới cố ý đến rìa thành để đón, chờ  trở về.
Trong lòng  khẽ rung động.
“Nếu    con đường , mà về thẳng, chẳng  các ngươi  chờ hụt ?” Tạ Quân Từ  chút bất đắc dĩ .
“Bổn tọa   vì ngươi , chờ hụt cái gì mà chờ hụt?” Tần Tẫn  chút mất tự nhiên,  khô khan : "Tô Khanh Dung đến chờ ngươi,  đến mua kẹo hồ lô cho Thanh Thanh.”
“ đúng.” Tô Khanh Dung gật đầu, phụ họa theo: "Tần Tẫn tuyệt đối  lo lắng cho ngươi, cũng  nghi ngờ phật tu   đang ấp ủ âm mưu kinh thiên động địa gì , càng   ý định nếu sư  ngươi trời tối mà  về, thì buổi tối sẽ chuẩn  đến Thiền tông… đều là chuyện   thật!”
Nói xong câu đó, Tô Khanh Dung  đoán   phản ứng của Tần Tẫn,  nhanh nhẹn né sang phía bên  của Tạ Quân Từ.
“Tô Khanh Dung, ngươi    c.h.ế.t ?!” Ngay  đó, giọng  giận dữ của Tần Tẫn truyền đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-440.html.]
Tạ Quân Từ  hai  họ kéo ,  thấy  vài  qua đường đều đang  trộm,  khác còn tưởng là  em với  đang đùa giỡn vì tính trẻ con  dứt.
Hắn đành  : “Mau về nhà thôi, lát nữa chúng  sẽ nổi tiếng trong thành mất.”
Tần Tẫn lúc  mới hừ lạnh một tiếng, sải bước  về phía ,  thèm đợi họ. Hắn da mặt mỏng, việc lo lắng cho Tạ Quân Từ   Tô Khanh Dung vạch trần thật sự  mất mặt, bây giờ mà còn để ý đến họ mới là lạ.
Tô Khanh Dung vội vàng  theo,  chọc giận     sợ  đánh, phát huy bản sắc sợ sệt của , bắt đầu vuốt lông Tần Tẫn.
Tạ Quân Từ  theo  họ, ba sư   trở về nơi ở.
Trong sân, Niệm Thanh đang luyện kiếm cùng Tề Yếm Thù, thấy họ, cô bé  vui vẻ kêu lên: “Các  về !”
Các sư   tới, cô bé đặt thanh mộc kiếm xuống, cô bé mong đợi  về phía Tần Tẫn: “Kẹo hồ lô của em  ạ?”
Tần Tẫn: "…"
Thôi xong,  lấy cớ  để  xem Tạ Quân Từ, kết quả  quên mất chuyện .
Tần Tẫn  sang Tô Khanh Dung, Tô Khanh Dung tự thấy  đuối lý, chủ động tỏ thái độ: “Ta  ngay đây.”
Một lát , Niệm Thanh   xích đu trong rừng cây ăn kẹo hồ lô, còn sư phụ và các sư  thì  trong đình nghỉ mát. Tạ Quân Từ kể  việc Phật tử  đồng ý.