Tô Khanh Dung  hiểu: “Phật tử chẳng lẽ   là   địa vị cao nhất trong Phật môn các vị ? Sao   kiêng kỵ một vị trưởng lão của Thiền tông như , chẳng lẽ là sư phụ của Phật tử?”
“Sư phụ của Phật tử là Tuệ Chân pháp sư,  sớm viên tịch trong trận tai ương thú triều ở Vô Thanh Vực năm đó.” Vị phật tu trẻ tuổi hơn : "Trưởng lão hiện tại là trụ trì đời , cũng là sư thúc của Phật tử, mấy năm nay ngài  vẫn luôn dạy dỗ, chăm sóc Phật tử,   sư phụ mà hơn cả sư phụ. Nếu ở nơi khác, tự nhiên là Phật tử  tiếng .  ở Chuẩn Đề Thiền tông,  thể  nể mặt trưởng lão.”
“Phổ Huyền.” Vị phật tu trung niên bên cạnh nhíu mày: "Cẩn thận lời .”
Tô Khanh Dung nhận  vị phật tu trẻ tuổi hơn vô cùng đơn thuần, hỏi gì đáp nấy. Hắn vốn định hỏi thêm chút nữa, nhưng  vị phật tu trung niên ở bên cạnh, vị phật tu tên Phổ Huyền  e rằng cũng    gì.
Hắn lịch sự hành lễ, ôn hòa  : “Đa tạ pháp sư.”
Sau khi Tô Khanh Dung rời , các vị phật tu  theo hướng họ , vị phật tu trẻ tuổi   xung quanh,  : “Sư ,   cảm thấy  của họ đều  tệ nhỉ? Chỉ là trông  hung dữ.”
“Có thể che chở một cô bé nhỏ như , họ chắc chắn là   .” Một vị phật tu trẻ tuổi khác .
Vị phật tu trung niên bất đắc dĩ thở dài một tiếng, lôi hai sư  về môn.
Bên , năm thầy trò Thương Lang Tông trở về nơi ở.
Mãi cho đến khi ăn cơm, cô bé mới muộn màng cảm thấy đói. Cô bé hôm nay tu luyện cả ngày, chỉ ăn một bữa, là do  khí trong động phủ nên mới  nhận .
Bữa tối  Niệm Thanh ăn nhiều hơn hẳn mới no. Vừa no, lập tức liền buồn ngủ, tay còn cầm đũa  gục xuống bàn ngủ mất,  thể thấy hôm nay cô bé  tiêu hao bao nhiêu tinh lực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-446.html.]
Tạ Quân Từ nhẹ nhàng bế cô bé về giường, đắp chăn cho cô bé.
Mọi  đều  vui mừng với biểu hiện của cô bé hôm nay. Cô bé  cố gắng hết sức, tu luyện vốn   là chuyện một hai ngày. Chỉ là chuyện phúc địa     thể điều chỉnh theo tiến độ của Niệm Thanh như họ tưởng, xem  thời gian  gấp rút hơn một chút.
Dù Niệm Thanh   cách nào nắm giữ tâm pháp trong thời gian ngắn, nhưng tác dụng ôn dưỡng mạnh mẽ của khối ngọc đó cũng  ích cho kinh mạch của cô bé,  thêm  một ngày là kiếm  một ngày.
Sư phụ và các sư  quyết định ngày hôm   ,  trở về phòng  nghỉ ngơi.
Nửa đêm, ánh trăng nhẹ nhàng rải xuống gương mặt đang ngủ của Niệm Thanh, hàng mi cô bé khẽ động,  mở mắt.
Tuy tu luyện cả ngày  hao tổn tinh thần, nhưng động phủ   ngừng bù đắp những thiếu hụt, Ngu Niệm Thanh thế mà chỉ ngủ một canh giờ  tỉnh.
“Thanh Thanh, EM  mệt ?” Hệ thống hỏi.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Vâng.” Ngu Niệm Thanh : "Em tu luyện trong mơ.”
Sau đó cô bé đẩy chăn ,  đả tọa  giường.
Hệ thống cũng kinh ngạc: “Thanh Thanh, em  nghỉ ngơi cho , đừng ham cố gắng nhất thời, cơ thể  quan trọng!”
“ em  ngủ , em chỉ còn thiếu một chút nữa thôi!” Niệm Thanh phân bua: "Không nắm giữ  cái , em  ngủ .”
Hệ thống: "……"