Đây còn là thành tích khi trạng thái cơ thể  kém,  từ bỏ huyết thuật vốn là sở trường của . Thành tích  thật  cũng  chói lọi, đặt ở bên ngoài Thương Lang Tông đủ để trở thành niềm kiêu hãnh của bất kỳ môn phái nào.
Thiên phú của Ngu Niệm Thanh ở một môn phái nhỏ gần như  thể kìm hãm . Cũng chính vì sư phụ và ba vị sư  của cô bé đều  ưu tú, cô bé lớn lên giữa những thiên tài, nên mới  cảm thấy   gì khác thường.
Nếu đổi sang nơi khác, cô bé tu luyện mấy tháng  vượt qua sư  nhập môn sớm hơn  mấy năm thậm chí mười mấy năm, e rằng cô bé  sớm ý thức  thiên phú dị bẩm của .
Đây là ngày cuối cùng ở phúc địa. Lúc sắp , Tề Yếm Thù cụp mắt  chăm chú  khối ngọc thạch hồi lâu.
“Sư tôn,   ạ?” Thấy   im, Tô Khanh Dung  hiểu hỏi.
Tề Yếm Thù ngước mắt lên, nhàn nhạt : “Không  gì,  thôi.”
Thương Lang Tông rời khỏi động phủ, cáo biệt mấy vị phật tu.
Lúc Tạ Quân Từ ôm Niệm Thanh , các vị phật tu   hâm mộ đến mức mắt gần như  rời  .
Một tháng trôi qua, hiểu lầm và thành kiến giữa hai bên gần như  tan thành mây khói.
“Các vị đạo hữu  thong thả.” Vị phật tu trung niên dẫn đầu : "Tiểu Tô đạo hữu thì  lẽ sẽ còn gặp  vài .”
“Làm phiền các vị .” Tô Khanh Dung hành lễ, cung kính .
Năm đó Phật tử  ngăn cản Thương Minh g.i.ế.c , bây giờ  một  nữa chữa khỏi bệnh cũ cho , thực chất là  cứu  hai mạng, trong lòng Tô Khanh Dung vô cùng cảm kích.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-459.html.]
Sau khi cáo biệt Phật môn, Tần Tẫn   với Tạ Quân Từ: “Lần  ngươi vui  nhé,  cần  gặp  kẻ thù cũ của ngươi nữa.”
Lần   Tạ Quân Từ ghen, Tạ Quân Từ  nổi giận. Tần Tẫn nghĩ   chắc  sẽ  tức giận nữa. Kết quả vẫn  Tạ Quân Từ lườm một cái, tự chuốc lấy sự bực .
Tần Tẫn  khỏi thở dài.
Thật khó chiều,   kiểu gì  cũng  vui ?
Những ngày tiếp theo, Thương Lang Tông  dần dần khôi phục cuộc sống bình thường  đây.
Bây giờ họ  giải quyết  mối nguy lớn nhất   Thanh Thanh,   đều  vui vẻ, cả ngày tụ tập cùng  uống  chơi cờ,  sư  luyện kiếm tu luyện.
Cảnh tượng  nếu đặt ở quá khứ, e rằng ngay cả các sư  cũng sẽ  tin đó là chính . Trăm năm qua, thời gian họ ở cùng   lẽ còn  dài bằng mấy năm gần đây.
Tiểu Niệm Thanh cũng sống một cuộc sống vô cùng phong phú, cô bé mỗi ngày luyện kiếm, tu luyện tâm pháp, còn  thể cùng các bạn nhỏ  ngoài chơi, thỉnh thoảng  các hàng xóm khác cho đồ ăn, những ngày tháng trôi qua  tệ.
Trong chớp mắt, Thương Lang Tông ở thành Lan Nhược   gần một năm.
Lúc mới đến, Niệm Thanh vẫn là một cái đuôi nhỏ  theo  đám trẻ lớn. Bây giờ một năm  qua, cô bé bất tri bất giác  trở thành   tiếng  trong đám bạn cùng tuổi. Nếu thỉnh thoảng   chơi, những đứa trẻ khác còn  lúc đến tận nhà hỏi thăm,  thể thấy cô bé   yêu quý.
“Thanh Thanh, Thanh Thanh!”
Hôm nay, Ngu Niệm Thanh luyện kiếm xong  ngoài chơi, liền thấy mấy đứa trẻ đang chờ cô bé  gốc cây.
“Sao các bạn  đến chờ  sớm .” Tiểu Niệm Thanh tò mò : "Có trò gì mới ?”