Niệm Thanh  chuyện , hơn nữa các sư  cũng  giảng cho cô bé, môn phái của họ   danh tiếng, nếu   khác phát hiện hành tung, cô bé sẽ  thể tự do tự tại sống ở bên ngoài như   nữa.
Và điều quan trọng nhất trong đó là  cách xa các thế gia và đại tiên môn một chút,  cách khác,  giao du với  tu tiên, chỉ ở cùng  thường.
Cho nên một năm nay, Niệm Thanh đều   lời, chỉ chơi cùng các bạn nhỏ, thỉnh thoảng cũng trò chuyện với hàng xóm, nhiều nhất là  vài câu với các phật tu,  từng đến gần bất kỳ ai  vẻ là  tu tiên.
“Em  .” Niệm Thanh : "Em sẽ tránh họ .”
Nghe cô bé tỏ thái độ, Tô Khanh Dung lúc  mới yên tâm.
Hắn cảm thấy  đúng là một thiên tài, cái cớ   chê   .
Tô Khanh Dung  Thanh Thanh luôn  là ,  vươn tay xoa đầu cô bé,  tủm tỉm : “Thanh Thanh ngoan thật.”
Niệm Thanh để yên cho  xoa đầu, cô bé hỏi: “Dung Dung sư , hôm nay   tu luyện ?”
Tô Khanh Dung: "…"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-468.html.]
Không    vì tu luyện tâm pháp và luyện kiếm sẽ mài giũa tính tình trở nên trầm  hơn ,  đôi khi cảm thấy sư  của  càng ngày càng giống một bà cụ non. Không chỉ  việc ngày càng  trật tự, mà còn thường xuyên nghiêm mặt đốc thúc  tu luyện.
Bây giờ, mỗi ngày Niệm Thanh tỉnh dậy ăn cơm xong liền  sách  chữ, luyện kiếm cùng Tề Yếm Thù, buổi chiều  ngoài chơi, chạng vạng cùng các sư   núi tu luyện tâm pháp, mỗi ngày đều tự sắp xếp gọn gàng ngăn nắp,  cần ai thúc giục.
Ngược  là Tô Khanh Dung thường xuyên trì hoãn. Hắn  lúc nghĩ buổi sáng sẽ tu luyện xong tâm pháp, nhưng sẽ luôn kéo dài đến buổi tối, cuối cùng biến thành tu luyện  nửa đêm.
Hơn nữa họ đến thành Lan Nhược  gần một năm, Niệm Thanh cũng trưởng thành hơn  nhiều, bây giờ  còn thích  ngoài chơi như lúc ban đầu nữa.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Nửa năm , cô bé bắt đầu dần dần tự  giảm bớt thời gian và    ngoài chơi. Các sư  còn hỏi cô bé tại    đổi như , còn tưởng cô bé giận dỗi đứa trẻ nào đó.
Kết quả là cô bé tự  cảm thấy tu luyện tâm pháp và luyện kiếm  ý nghĩa hơn một chút, còn những trò chơi của trẻ con cùng tuổi thì  cô bé dần  còn hứng thú nữa.
Ngu Niệm Thanh còn kết bạn vong niên với mấy ông lão, cô bé thường xuyên đến xem mấy ông lão dùng cành cây  chữ  gốc cây.
Bây giờ Niệm Thanh  ngoài chơi, so với việc  chơi trò chơi, thì càng giống như cô bé thích ở cùng những  bạn , và  chơi cùng họ.
Hơn nữa bây giờ cô bé  nhiều chữ hơn, còn tự  thích  sách, thích luyện chữ – Tô Khanh Dung đối với điều     thể lý giải,   hiểu  sư  của    thể tìm thấy niềm vui trong những chuyện .
Thật  sư phụ và các sư  vốn  cô bé là một thiên tài, nhưng họ  từng  ý định đốt cháy giai đoạn, càng  nghĩ đến việc bắt cô bé  đạt  thành tích gì vượt qua tuổi tác trong thời thơ ấu, ngược  hy vọng cô bé  thể vui vẻ hưởng thụ  thời gian ấu thơ vô lo vô nghĩ.
Trong một  khí khoan dung và tràn ngập tình yêu thương như , Tiểu Niệm Thanh vẫn tự nhiên dần trở nên trầm  và trưởng thành hơn bạn bè đồng trang lứa, quá trình tu luyện cũng   luyện tính cách của cô bé.