Nhìn Tô Khanh Dung   tu luyện, vẫn đang  bò bên bàn , cô bé : “Hay là Dung Dung sư  dạy em  chữ  ạ.”
Bây giờ chữ cô bé     là lúc Tô Khanh Dung dạy sớm cho cô bé năm đó nữa, mà là việc chỉ   thông thường  khó  thể  cô bé thỏa mãn, Niệm Thanh  luyện chữ cho  hơn.
Chữ của Tô Khanh Dung xem như thanh tú, nhưng cũng  xuất sắc. Dù  thời niên thiếu  vẫn luôn  cầm tù,   môi trường học tập . Chữ  coi như thanh tú hiện giờ vẫn là do  thông minh,  khi bái sư  tự   chép thư pháp.
Trong các sư  , vẫn chỉ  Tạ Quân Từ  gia cảnh  nhất là  chữ  nhất.
Tô Khanh Dung luôn yêu cầu bản    mỹ, mỗi  đều chỉ cho Niệm Thanh xem những chữ  hài lòng nhất.
Bây giờ tốc độ hấp thu kiến thức ngày càng  của cô bé quả thực vượt qua sự tưởng tượng của . Hắn   duy trì hình tượng sư   lười biếng gần như là chuyện  thể.
“Thanh Thanh, em tha cho sư  .” Tô Khanh Dung thở dài: "Một đứa trẻ ngoan   thích những thứ nghiêm túc như , chúng   ngoài chơi cái khác  ?”
Ngu Niệm Thanh đặt bút xuống, cô bé : “Được ạ.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tô Khanh Dung: "…"
Nhất định là ảo giác của , nếu     thấy  vẻ khoan dung và cưng chiều trong thần sắc của cô bé?
Hai     trong rừng, Tô Khanh Dung đẩy xích đu cho cô bé.
Không  một đứa trẻ nào  thể từ chối xích đu! Trừ phi cô bé là một tiểu tu tiên thường xuyên  các sư  ôm bay lượn  trời.
Niệm Thanh  chơi xích đu,  hỏi: “Dung Dung sư , khi nào em mới  thể học bay ạ?”
“Ít nhất  đợi đến lúc em đạt Kim Đan kỳ.” Tô Khanh Dung : "Hơn nữa em còn thiếu một thanh bản mệnh kiếm của riêng , giống như thanh kiếm của Tạ Quân Từ .”
“Bản mệnh kiếm ngầu quá.” Cô bé vô cùng hâm mộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-469.html.]
Từ  khi luyện kiếm, cô bé bắt đầu thích  các loại truyện về kiếm tu. Trong đó, những lời kể về bản mệnh kiếm thật sự khiến Thanh Thanh khó  thể kìm lòng.
Kiếm tu nào mà  hy vọng   một thanh kiếm khác biệt, chỉ thuộc về riêng  chứ?
“Sau  Thanh Thanh cũng sẽ .” Tô Khanh Dung .
Niệm Thanh đánh đu, Tô Khanh Dung đẩy cô bé bay lên, cả khung cảnh vô cùng ấm áp, hòa hợp.
Trùng hợp tiếp theo chính là thời gian luyện kiếm, Tề Yếm Thù   tới.
“Sư tôn.” Tô Khanh Dung hành lễ.
Tề Yếm Thù xua tay, bảo  lui ,  tiếp nhận, đưa tay đẩy cô bé.
“Thanh Thanh, xích đu vui ?” Tề Yếm Thù hỏi.
“Vui ạ!” Niệm Thanh vui vẻ .
Tề Yếm Thù đẩy vài cái,  đó : “Sư phụ cũng  .”
Thế là, liền biến thành Tề Yếm Thù  xích đu, cô bé ở phía  đẩy.
Niệm Thanh dùng hết sức lực  , mới đẩy  xích đu lắc lư vài cái. Tề Yếm Thù  chỉ  yên  đó, còn cổ vũ: “Thanh Thanh cố lên!”
Tề Yếm Thù chính là cố ý, ông  lúc luôn trẻ con như , cứ nhất quyết  trêu chọc trẻ con.
Đợi đến khi cô bé mệt thở hổn hển  còn vui nữa, Tề Yếm Thù mới   , thực hiện  ý đồ mà vươn tay xoa đầu cô bé.
Hai canh giờ , Ngu Niệm Thanh luyện kiếm xong, ăn cơm trưa xong, lúc  mới chạy  ngoài tìm các bạn nhỏ khác cùng chơi.