Sau cây vẫn luôn truyền đến tiếng sột soạt, các sư   nhịn   qua, liền thấy thiếu niên  biến trở  thành một con sói trắng nhỏ, một bên mài vuốt  chiếu, một bên cắn, xé chiếc chiếu thành từng mảnh.
“Sói yêu cũng cần mài vuốt ?” Tô Khanh Dung nhỏ giọng hỏi.
Tần Tẫn mặt  biểu cảm,  với vẻ ghét bỏ: “Hắn chỉ đang nghịch lung tung thôi. Chỉ  những con non  hiểu chuyện mới chơi như , yêu tộc thiếu niên sẽ  ấu trĩ thế .”
Trong lúc  đang , con sói trắng nhỏ  lăn lộn  đống chiếu rách còn ,  đó cắn một cành cây  quăng lên.
Các sư : "…"
Con sói  hết thuốc chữa .
Một lát , con sói trắng nhỏ bỗng hung dữ cắn lấy đống lá rụng  gốc cây,  cắn  nhai, dường như đang ăn những quả khô nhỏ lẫn trong lá cây, hơn nữa  thế mà  nuốt luôn cả lá!
Tạ Quân Từ cuối cùng cũng   nổi nữa,  đặt chén  xuống: “Ngươi   cho  ít thịt ăn .”
Lời  rõ ràng là  với Tô Khanh Dung, trong các sư   chỉ    nấu cơm.
Tô Khanh Dung cũng gật đầu.
Hắn  dậy, con sói nhỏ  cây lập tức ngẩng đầu, căng thẳng dựng thẳng tai lên,  còn vẻ tự do tự tại như lúc nãy. Đôi đồng tử   chằm chằm  Tô Khanh Dung, cho đến khi  biến mất,  mới  cúi đầu bới tìm quả trong đống lá.
“Đừng ăn nữa!” Tần Tẫn nhíu mày: "Toàn là quả thối cả, ngươi nghỉ một lát , sẽ  thịt cho ngươi ăn.”
Con sói nhỏ tru lên một tiếng “ao ô ô”,  đó tiếp tục   khuyên bảo mà tìm quả.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-482.html.]
Thái dương Tần Tẫn giần giật.
Tạ Quân Từ hiếu kỳ hỏi: “Các ngươi  thể  hiểu lời của đối phương ?”
“Có thể.” Tần Tẫn xoa mũi,  nhắm mắt : "Hắn  hiểu chúng   gì, chỉ là  hẳn  duy trì hình thú quá lâu, nên    nhiều.”
“Vậy lúc nãy   gì?” Tạ Quân Từ hỏi.
Tần Tẫn mở mắt,  mặt  biểu cảm : “Thằng nhóc   tin , cảm thấy   cho  bới quả là  giành với ,  tuyên bố sẽ  để  cho  một chút nào.”
Tạ Quân Từ  xong lời ,   chút bất đắc dĩ.
Hắn  nuôi lớn Thanh Thanh, tính tình  còn sắc bén như , ngược  bình thản và bao dung hơn  nhiều.
Tuy thiếu niên   phận  rõ, nhưng thấy  đói đến mức ăn bao nhiêu điểm tâm, hoa quả cũng  no, ngay cả quả hỏng trong lá rụng cũng  ăn,  khó để Tạ Quân Từ  nghĩ đến dáng vẻ ban đầu của Niệm Thanh.
Một lát , mùi thịt từ nhà bếp dần dần bay tới.
Con sói nhỏ đột nhiên  bật dậy từ đống lá,  mũi  còn dính một chiếc lá, đôi mắt   thẳng tắp về phía nhà bếp.
“Ngươi thấy ,   lừa ngươi nhé.” Tần Tẫn lạnh lùng .
Con sói trắng nhỏ  im như tượng, mắt  chớp, cho đến khi Tô Khanh Dung mang  một cái chậu lớn, trong chậu đầy ắp thịt  nấu chín.
Hắn bất giác bước  gần, thậm chí  quên cả cảnh giác với họ. Mãi cho đến khi   mặt Tô Khanh Dung,  mới đột nhiên  hồn,  lùi về  một bước lớn, trong cổ họng phát  tiếng đe dọa.
Tô Khanh Dung     chỉ đang  bộ  tịch để thể hiện  lợi hại.  thật  thiếu niên  nhạy cảm,  khi nhận  họ   ác ý,  cũng  còn ý định tấn công như lúc đầu, chỉ là quá trình  khác đến gần liền  hung dữ “ô ô” vẫn  diễn .