Hai  trở về môn phái, những  khác đều  đang chờ. Ai bảo Liễu Tuyết Thành mua đồ xong  nổi cáu, đe dọa ba sư   đều  đến nghênh giá, tiện thể cũng thông báo cho Nguyễn Hồng Linh và Úc Trạch, cũng     đều  mặt, lát nữa tụ tập một chút.
Năm  ở trong đình,    . Lục Tuyên Lang mở quạt xếp ,   : “Đoán xem lát nữa Liễu sư tỷ về  động thủ đánh  ?”
Phía bên  đình, Nguyễn Hồng Linh bất đắc dĩ : “Các   chọc tỷ  nổi giận ?”
“Ai bảo tỷ  chỉ  mua đồ cho mấy đứa nhỏ nhất,  tự nhiên   ầm lên.” Lục Tuyên Lang  một cách nghiêm trang: "Không sợ chia ít, chỉ sợ chia  đều, chẳng   bình thường .”
Đối diện Lục Tuyên Lang, Tống Đình Thư ngón tay thon dài đặt xuống một quân cờ,  nhàn nhạt : “Ngươi  ầm lên,  chỉ hùa theo thôi, dù  cũng sẽ  mắng đến đầu .”
Hai  đang đánh cờ. Bên cạnh họ, Mộ Dung Phi chống cằm,  lẩm bẩm: “Các  thật ấu trĩ.”
“Sao   chuyện với sư  như .” Lục Tuyên Lang dùng quạt vỗ nhẹ lên đầu .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Hắn  đầu ,  về phía bàn cờ, bỗng sững sờ.
“Tống Đình Thư, ngươi    lén động quân cờ ?” Lục Tuyên Lang nghi ngờ: "Sao mới  để ý vài bước, ngươi  sắp thắng ?”
“Là do ngươi mất tập trung.” Tống Đình Thư : "Tính tình ngươi như , đáng lẽ nên dùng việc chơi cờ để mài giũa mới .”
Lục Tuyên Lang nghiên cứu một lúc,   nhanh   thể trầm tĩnh  nữa. Tính tình  hoạt bát, hướng ngoại, tuy  đầu óc, nhưng  ghét nhất loại việc  tốn thời gian ,  dễ nóng nảy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-514.html.]
Hắn ngẩng đầu,  về phía Ngu Tùng Trạch bên cạnh, cầu cứu: “A Trạch , mau giúp sư  xem một chút, lát nữa Liễu sư tỷ về,  chia cho ngươi một nửa thịt kho, thế nào?”
Bên , Mộ Dung Phi vốn đang buồn ngủ rũ rượi tức thì mở to mắt: “Sao  lấy thịt kho của   lấy lòng  khác chứ,    một nửa mứt hoa quả của ngươi!”
“Đồ quỷ hẹp hòi.” Lục Tuyên Lang .
Hắn mong đợi  Ngu Tùng Trạch. Ngu Tùng Trạch  ,  cầm lấy một quân cờ đặt xuống bàn, quân cờ trắng vốn    đường cùng tức thì sống .
Lục Tuyên Lang giật : “Thần thật!”
Tống Đình Thư cũng đặt một quân cờ xuống. Hắn lập tức hứng khởi cầm quân cờ đặt lên, kết quả    mới cứu sống bàn cờ cho ,   Lục Tuyên Lang  một nước chết.
Tống Đình Thư  nhịn  : “Ngươi vẫn nên qua một bên , chơi cờ với ngươi đúng là tổn thọ.”
Trong lúc các sư   đang đánh , Thẩm Vân Sơ và Liễu Tuyết Thành  trở về.
“Người c.h.ế.t ở  hết ?” Liễu Tuyết Thành   đến, giọng  đến: "Lục Tuyên Lang, Tống Đình Thư,  đây cho !”
Mọi    khỏi đình, quả nhiên thấy Liễu Tuyết Thành mặt mày cáu kỉnh. Nàng vốn  một gương mặt xinh , nhưng tính tình  nóng như lửa, trông cũng  hung dữ.
Liễu Tuyết Thành đưa lá  cho Tống Đình Thư, giận dữ : “Ngươi uống cho ,   mỗi ngày đều thấy ngươi uống vại  , ngày nào  uống  ngày đó đánh ngươi.”
Nàng đưa mứt hoa quả cho Lục Tuyên Lang,  quên mắng : “Cả ngày chỉ  ăn,  thấy ngươi giống mứt hoa quả thì !”