Ngu Tùng Trạch nhẹ nhàng gật đầu,   hổ : “Tu luyện đều đang  theo lời sư phụ,     lời.”
Hơn nữa mấy năm nay, Ngu Tùng Trạch còn  thêm một việc khác để .
Sư  nội môn Tôn Ô Mộc suýt  Ngụy Nhiêu hại c.h.ế.t  đây vẫn còn sống, chỉ là tinh thần  tiều tụy, bên bờ vực sụp đổ. Hơn nữa cơ thể vì trọng thương và độc tố cũng yếu   nhiều. Dù môn phái  tiếc dược liệu quý giá để chữa trị, Tôn Ô Mộc cũng  mất ít nhất vài năm mới  thể tiếp tục tu luyện.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Từ lúc Tôn Ô Mộc  cứu về   giường  dậy nổi, cho đến gần đây  dần  thể rèn luyện  thể, Ngu Tùng Trạch gần như cứ vài ngày  đến bầu bạn với .
Nếu   Ngu Tùng Trạch vẫn luôn bầu bạn, Tôn Ô Mộc e rằng  sớm vì tự trách mà sụp đổ  tự sát. May mắn bây giờ thời điểm khó khăn nhất đều  qua, hai  cũng  trở thành bạn bè.
Ngu Tùng Trạch trong lúc cứu Tôn Ô Mộc, dường như cũng đang cứu chính . Nhìn Tôn Ô Mộc dần hồi phục, dường như vết thương trong lòng chính  cũng  thể dịu  một ít.
Ít nhất,  những việc  ý nghĩa giúp đỡ  khác ,  khiến   cần  dùng đến sự mệt mỏi kiệt sức để đổi lấy một chút thanh tịnh như lúc ban đầu nữa.
Mọi  tụ tập một chút, cùng  ăn tối. Đợi đến tối đều tan , Thẩm Vân Sơ mới  lén lút liên lạc, gọi các sư  sư , trừ Mộ Dung Phi và Ngu Tùng Trạch,  trở .
“Chuyện gì mà nghiêm túc , còn  giấu hai đứa nhỏ?” Lục Tuyên Lang  bước  điện   : "Chẳng lẽ yêu ma nhị giới cuối cùng cũng  xâm lược?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-516.html.]
“Cũng gần như .” Liễu Tuyết Thành .
Thấy biểu cảm của hai  nghiêm túc như , Lục Tuyên Lang cũng nghiêm túc hơn một chút,   đùa nữa.
Thẩm Vân Sơ, Liễu Tuyết Thành, Nguyễn Hồng Linh, Lục Tuyên Lang và Tống Đình Thư, năm   xuống bên bàn. Liễu Tuyết Thành trầm giọng: “Chuyện   trọng đại,  khi  chứng cứ vô cùng xác thực, tạm thời  cần  cho tông chủ và các vị trưởng lão, cũng  cần  với các sư , tự chúng  nghiên cứu là .”
Hai  thuật  chuyện Phật tử  ,    khỏi đều im lặng.
Huyền Vân đảo và mấy vị đại lão  đảo  tất cả các tiên môn xem như tiền bối và những tấm gương chính diện để dạy dỗ đồ . Bỗng nhiên  đảo ngược tất cả những điều , coi Lữ Quan Hải là  , thật sự khiến   khó  thể tiếp nhận nhanh chóng.
“Chuyện  rốt cuộc là thật  giả?” Lục Tuyên Lang  nhịn  : "Chuyện  quá khó tin.”
Tống Đình Thư chậm rãi : “Vậy  xem chúng  tin tưởng Huyền Vân đảo hơn,  là tin tưởng Phật tử hơn.”
“Thế thì vẫn là tin Phật tử .” Lục Tuyên Lang : "Chỉ là những  khác thì  chắc.”
“Bất kể là thật  giả, chúng  đều nên  tay.” Nguyễn Hồng Linh nhíu mày: "Nếu sự tình là thật, tà thuật  thể  linh thú và hỗn huyết dị hóa  quá khủng bố, thảm án năm đó  thể xảy  một  nữa.”
Xem    đối với việc  đều   ý kiến gì khác, Thẩm Vân Sơ trầm giọng: “Vậy cứ quyết định thế . Chúng  sẽ lấy danh nghĩa  nhiệm vụ để   ngoài theo từng nhóm,  cần kinh động đến  khác, ở bên ngoài hội hợp với Phật tử.”