Thiếu niên chỉ vì họ cho   đồ ăn, cũng   hại  , mà  cứ thế giao phó sự tin tưởng của  cho họ.
“Tên ngốc nhà ngươi.” Tô Khanh Dung  nhịn  . Hắn đưa tay vuốt vuốt đầu thiếu niên.
Cùng là    giam cầm, ngược đãi,  biến thành một kẻ ngoan độc, m.á.u lạnh, nhưng đến lượt Sở Chấp Ngự,   vẫn ngây thơ trong sáng như ?
May mà họ    , nếu  đứa trẻ  dụ một cái là  ngay, thậm chí còn  cần dùng đến tà thuật để khống chế như trong ký ức của  . Chỉ cần cho   ăn ngon, quan tâm thêm một chút, thiếu niên  lẽ thật sự sẽ một lòng một   theo.
Tề Yếm Thù phong ấn sức mạnh của Sở Chấp Ngự, lúc     là một thiếu niên bình thường.
Mọi  đều yên tâm hơn  ít. Thiếu niên  lời Thanh Thanh, Thanh Thanh  là một đứa trẻ ngoan luôn  lời họ. Chỉ cần chặn  khả năng yêu hóa của Sở Chấp Ngự, thì   vấn đề gì.
Chẳng qua  đường đến Vô Thanh Vực, các sư  vẫn dặn dò  nhiều, nào là   lời,   chạy lung tung,    chuyện với  khác, cuối cùng  đến mức Thanh Thanh cũng phiền, che tai chạy khắp nơi,  chạy  lặp  " ,  ,  ".
Phi thuyền  mấy ngày, càng đến gần Vô Thanh Vực, Tạ Quân Từ  càng thêm im lặng. Hắn thường xuyên   gì mà   boong tàu,  xuống đại địa bên .
Từ  chuyện năm đó,   từng trở về quê nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-520.html.]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Bốn năm qua, Tạ Quân Từ   đổi  nhiều, các sư   đều  quen với việc  tuy bề ngoài đạm mạc, nhưng thật   còn xa cách nữa. Hắn sẽ quan tâm  khác, sẽ tức giận, sẽ buồn bã, cũng sẽ dịu dàng.
 càng đến gần Vô Thanh Vực, Tạ Quân Từ dường như càng giống với dáng vẻ ban đầu của . Hắn im lặng  , ánh sáng trong mắt vốn  rạng rỡ cũng dần ảm đạm, bất kể sư    gì cũng   phản ứng.
Cũng chỉ  lúc Thanh Thanh quấn lấy , Tạ Quân Từ mới miễn cưỡng  một cái.
Dựa theo ký ức của Tạ Quân Từ, phi thuyền neo đậu bên ngoài Thiên Hạc tiên thành, tiên thành lớn nhất của Vô Thanh Vực, cũng là nơi gần với cố trạch của Tạ gia nhất.
Thu hồi pháp bảo, đoàn  của Thương Lang Tông   trong thành.
Sau khi   những chuyện  xảy  năm xưa, trong lòng các sư   vốn   chút nặng nề. Cả một tiên vực gần như c.h.ế.t sạch, đó là một bối cảnh bi thảm đến nhường nào.
Kết quả bây giờ tận mắt thấy Thành Thiên Hạc, dường như cũng  thê thảm như họ tưởng tượng.
Thành Thiên Hạc so với các tiên thành khác dường như   gì khác biệt,  trong thành qua  tấp nập, chẳng qua  thấy  mấy  tu tiên, phần lớn đều là dân chúng bình thường.
Tuy nơi   thể so với những nơi  tu sĩ tụ tập như thành Lan Nhược  thành Thánh Võ, nhưng dân chúng dường như cũng  an cư lạc nghiệp, chẳng qua các cửa hàng   gì mới, bày bán bên ngoài gần như đều là hàng cũ từ mấy năm .
Đoàn    một khách điếm, Tô Khanh Dung : “Chưởng quỹ, cho mấy gian phòng thượng hạng.”
Người ngoài đến nơi  dường như cũng  nhiều, việc kinh doanh của khách điếm tiêu điều, tiện nghi trong đại sảnh cũng  chút cũ kỹ. Chưởng quỹ ngẩng đầu thấy bốn  lớn dắt hai đứa trẻ, vô cùng sốt sắng đưa cho họ chìa khóa, còn tự  đưa họ lên lầu.