“Là thế gia, hẳn là sẽ ở nơi hơn một chút chứ?” Tô Khanh Dung : "Chúng cứ bắt đầu tìm từ các phủ .”
Tạ Quân Từ : “Tách tìm cho nhanh.”
“Không .” Tần Tẫn và Tô Khanh Dung cùng từ chối.
Hai họ quyết tâm hành động cùng Tạ Quân Từ, Tạ Quân Từ phiền hết sức nhưng còn cách nào, chỉ thể tìm từng phủ một.
Hai trăm năm, nhiều nơi trong thành đổi, Tạ Quân Từ một cảm giác quen thuộc xa lạ.
Thành Thiên Hạc từng là một nơi qua tấp nập, đông đảo thế gia, giao thương ở đây cũng thường xuyên. Bây giờ khác, tiên thành Thiên Hạc hiện tại còn hoang vắng hơn cả trăm năm .
Rất nhiều phủ khi các thế gia rời còn, cái dân chúng xem như nhà kho chứa đồ, cái thậm chí dùng để nuôi gia cầm.
Đi một lúc, Tô Khanh Dung bỗng : “Có cái phía ?”
Ở cuối phố, một tòa phủ , cửa lớn treo tấm biển Chu phủ. Chẳng qua tường ngoài trông chút cũ nát, cửa cũng cũ, nhiều chỗ bong sơn, vẻ ngăn nắp, sáng sủa như các thế gia ở các tiên thành khác.
Nhìn chăm chú Chu phủ mặt, Tạ Quân Từ sững .
Những ký ức tưởng chừng quên , phủ bụi trong góc, dần dần trồi lên mặt nước. Giọng của các thiếu niên vang lên bên tai .
"Đánh nó ! Chu đại ca"
"Chu đại ca cố lên, đánh thắng Tạ nhị!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-522.html.]
"Chu lão đại, ngươi phạm quy!"
…
Ba đến cửa, Tô Khanh Dung do dự: “Chúng cứ thế gõ cửa ?”
“Gõ .” Tạ Quân Từ .
Tần Tẫn tiến lên một bước, vỗ vỗ cửa. Một lát , bên trong truyền đến tiếng bước chân, một tên gia nhân mở hé cửa, hiểu hỏi: “Các vị là?”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Chu Chính Đồ còn ở đây ?” Tạ Quân Từ hỏi.
“Chu Chính Đồ? Ai là Chu Chính Đồ?” Tên gia nhân chút m.ô.n.g lung: "Các vị tìm nhầm ?”
“Mộc Đầu, ?” Trong sân truyền đến giọng một bà lão.
Tên gia nhân đầu: “Trương ma ma, tìm Chu Chính Đồ, tìm nhầm chỗ ạ?”
“Chu Chính Đồ…? Gia chủ của chúng chính là Chu Chính Đồ mà.” Cửa mở lớn hơn một chút, bên trong là một bà lão trông giống như quản sự, bà về phía ba , hiểu: “Ba vị ngài là?”
“Trăm năm từng gặp ông .” Tạ Quân Từ với giọng thanh đạm: "Ông nhà ?”
Tuy ba sư khi dịch dung vẫn trông trẻ, nhưng ở Tu Tiên giới khó dựa ngoại hình để phán đoán tuổi tác và phận của đối phương. Trương ma ma bảo tên gia nhân hỏi một chút, một lát , tên gia nhân chạy về, thở hổn hển : “Gia chủ đại nhân mời họ qua.”
Ba sư Chu phủ.
Bên trong phủ cũng thể một ít cảm giác cũ kỹ. Hoa viên tuy cắt tỉa, nhưng rõ ràng khó thể duy trì chất lượng quá cao, vẫn chút hỗn loạn, dường như cũng nhiều hạ nhân.
Họ một mạch nội viện, đến ngưỡng cửa, Tạ Quân Từ liền thấy một lão nhân tóc bạc trắng đang bên bàn chữ, bên cạnh lò bếp đang đốt khói, mùi hương dường như là của một loại thảo dược nào đó.