Tần Tẫn phản ứng cực nhanh, ngay khoảnh khắc Tạ Quân Từ mất khống chế,   lập tức mở  sức mạnh, bao bọc chính  và Tạ Quân Từ  trong đó.
Vết rạn xuất hiện  nửa bên mặt nạ của Tạ Quân Từ, con ngươi đen cũng dần nổi lên màu đỏ như máu, mái tóc dài phía  phiêu động trong luồng sức mạnh hỗn loạn.
Trong kết giới, Diêm La chi lực màu đen bay múa một cách nguy hiểm, thậm chí cắt qua gương mặt Tần Tẫn, nhưng miệng vết thương  lập tức phục hồi như cũ.
“Tạ Quân Từ, bình tĩnh!” Tần Tẫn lạnh lùng : "Bất kể chuyện gì ngươi đều  chúng , nghĩ đến Thương Lang Tông, nghĩ đến Thanh Thanh !”
Nghe  ,  hình Tạ Quân Từ khựng , con ngươi cuối cùng cũng  một tia trong sáng.
Hắn che đầu, thống khổ hừ nhẹ, từng chút một áp chế Diêm La chi lực đang  sức  thoát khỏi sự khống chế, thu  luồng sức mạnh bạo ngược  trong cơ thể.
Đợi đến khi Diêm La chi lực  cam lòng  thu   bộ,  thể Tạ Quân Từ dựa  cạnh bàn,  ngẩng đầu, như thể   vớt từ  biển lên,  trán  là mồ hôi.
Đây là  đầu tiên trong hai trăm năm qua, Tạ Quân Từ dựa  sức mạnh của chính  để tỉnh táo , thu hồi Diêm La chi lực  mất kiểm soát.
Thấy   khôi phục bình thường, Tần Tẫn lúc  mới thu  kết giới.
“Tạ lão nhị, ,      sai gì ?” Một bên, Chu Chính Đồ vẫn luôn  sốt ruột,  vỗ đầu gối, tự trách: "Ai nha,  già  nên lẩm cẩm,  vui quá, nên chẳng để ý gì cả, …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-525.html.]
“Không trách ngươi.” Tạ Quân Từ thở hổn hển,  chậm rãi  dậy, thấp giọng : "Không chỉ ,  còn  cảm tạ ngươi. Nếu   ngươi  cho ,  lẽ cả đời   sẽ    lúc   xảy  chuyện gì.”
Lão giả  hiểu: “Lúc đó Tạ Thanh Vận vội vã về nhà như , thế mà   với ngươi những chuyện  ?”
Chu Chính Đồ  nhắc đến chuyện , lòng Tạ Quân Từ  nổi sóng.
Ngón tay  siết chặt mép bàn, lông mày nhíu . Thấy bộ dạng của , Tô Khanh Dung vội vàng : “Chu lão, đợi mấy ngày nữa chúng  sẽ   bái phỏng ngài, sư    lẽ cần  yên tĩnh.”
“Được thôi, … các ngươi nếu rời khỏi thành Thiên Hạc, nhớ nhất định    cáo biệt  nhé. Tạ Quân Từ, ngươi bảo trọng  thể…”
Lão giả một đường tiễn họ  cửa, cho đến khi bóng dáng ba  biến mất  thấy,  vẫn sừng sững  ở cạnh cửa.
Tuổi tác của Tạ Quân Từ dường như chỉ dừng  ở ngoài hai mươi,  , Chu Chính Đồ phảng phất cũng trở  thời niên thiếu.
Khi đó thành Thiên Hạc phát triển  ngừng,  đến  . Hắn là đứa cháu  thiên phú nhất trong các thế gia trong thành, nên  đến  cũng  săn đón, duy chỉ  Tạ Quân Từ nhỏ hơn  bốn, năm tuổi là  ưa , họ luôn đánh .
Ban đầu Tạ Quân Từ tuổi còn nhỏ, quả thực  thắng , nhưng đợi mấy năm , Chu Chính Đồ  dần  còn là đối thủ của .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Những năm tháng đó khí phách họ hiên ngang, tinh thần phơi phới, dường như đều  mất  vì trận thú triều.
“Gia chủ, ba vị đó là ai  ạ?” Tên gia nhân tò mò hỏi.
“Là cố nhân.” Chu Chính Đồ nhàn nhạt .