Dù lúc đầu đúng là Hạc Vũ Quân  cứu , nhưng lòng  đều bằng xương bằng thịt. Mấy năm trôi qua, nhận  sự quan tâm như  từ Trường Hồng Kiếm Tông, Ngu Tùng Trạch   thể nỡ lòng  tổn thương sư phụ và các sư .
 huyết khế  thực sự quá bá đạo, giống như một gông cùm bao trùm lên ý thức của , khiến Ngu Tùng Trạch   cơ hội phản kháng.
Thỉnh thoảng nghĩ đến việc  lẽ tương lai  sẽ  hại sư môn, đều khiến  tự trách  thôi.
"Úc Trạch, con bao nhiêu tuổi ?" Tống Viễn Sơn hỏi.
Ngu Tùng Trạch ngẩng đầu, : "Sư phụ,  tử hai mươi hai tuổi."
"Hai mươi hai, ở giới tu tiên là một độ tuổi trẻ trung  bao. Tương lai con còn sống mấy trăm, thậm chí hơn một ngàn năm nữa. Khi đó con   bây giờ, sẽ phát hiện ,  nhiều vấn đề con cảm thấy  giải quyết  hiện tại, đều chỉ là chuyện nhỏ nhặt mà thôi." Tống Viễn Sơn ôn tồn : "Úc Trạch, đừng nghĩ nhiều quá."
Ngu Tùng Trạch  hiểu  ẩn ý trong lời an ủi của sư phụ.
Tâm trạng   , chỉ thấp giọng đáp: "Đệ tử ghi nhớ."
"Mà  cũng lạ. Sau khi thu sư  Thẩm Vân Sơ của con  đồ  trăm năm , vi sư vốn định đóng cửa  nhận thêm ai. Ai ngờ  thấy con  đầu tiên, liền cảm thấy  thiết." Tống Viễn Sơn  : "Giống như  từng quen , từng gặp ở  đó, khiến  bất giác liền nhận lấy con."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Ngu Tùng Trạch ngẩn .
Mấy năm , Mộ Dung Phi cũng từng  bỗng nhiên cảm thấy quen thuộc với , lúc thì  như mơ thấy  đang khổ luyện kiếm pháp, lúc   những lời    ăn nhập, chính  cũng    đang  gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-566.html.]
Các sư  khác đều trêu    uống say quá nên ban ngày mơ mộng . Mộ Dung Phi  cảm thấy  gì đó  đúng, nhưng  hiểu tại , trong đầu cứ  cảm giác m.ô.n.g lung mơ hồ.
Sau đó, Mộ Dung Phi   vòng quanh  ít nhất một tháng, lẩm bẩm một , nhưng thực sự  nghĩ   gì, cuối cùng đành bỏ cuộc.
Buổi tu luyện hôm nay xem như kết thúc. Hai thầy trò    ngoài, Tống Viễn Sơn  kể cho   vài chuyện thú vị trong lúc luận đạo với các trưởng lão, thực chất vẫn là để chọc đồ  vui, hy vọng Ngu Tùng Trạch  luôn mang tâm sự nặng nề.
Khi  khỏi ngọn núi,  sư phụ trò chuyện, sắc mặt Ngu Tùng Trạch cuối cùng cũng dịu   nhiều.
Đến  Tông Chủ Điện, họ thấy Uông trưởng lão đang ở ngoài điện, dường như đang đợi Tống Viễn Sơn.
"Đệ tử xin phép cáo lui ." Ngu Tùng Trạch hành lễ .
Hắn   ngoài, liền  thấy sư tôn và trưởng lão  chuyện phía .
"Mấy ngày nay ngươi dạy đồ , nên  , đại hội tỷ thí tân nhân xuất hiện một hạt giống , năm nay mới mười tuổi! Ngộ tính kiếm thuật của đứa bé đó,  thấy ngay cả  tử Kim Đan kỳ cũng  bằng, Tiểu Phi  lẽ cũng   ngộ tính bằng nó."
Uông trưởng lão chính là sư tôn của Mộ Dung Phi. Ông  thể so sánh một đứa trẻ  từng quen  còn hơn cả  tử của , sự khẳng định và lòng yêu tài đối với cô bé quả thực  thể che giấu.
Nếu em gái còn sống, năm nay cũng  mười tuổi.
Ngu Tùng Trạch    ngoài,  buồn bã nghĩ.
"Có khoa trương  ?" Tống Viễn Sơn  hiểu : "Ông  là mầm non của môn phái nào, tên là gì?"