Dù   rõ, em gái nhỏ tuổi năm đó, trong tay một  nữ nhân độc ác và tính toán chặt chẽ như Ngụy Nhiêu, e rằng khó lòng sống sót. … dù chỉ là một hy vọng hão huyền,  ngay cả quyền  đến xem một cái, hỏi một câu cũng    ?
Sống như  còn  ý nghĩa gì nữa?
Lẽ   nên c.h.ế.t trong đêm tuyết bảy năm về .
Mộ Dung Phi  đến bàn bên cạnh bưng linh quả tới, khi   bên giường,   khỏi sững sờ, đến cả cái khay trong tay cũng quên đặt xuống.
Hắn thấy Úc Trạch .
Chỉ là khi  thanh niên rơi lệ cũng   tiếng động. Hắn chỉ im lặng rơi lệ, ánh mắt trống rỗng   hư ,   toát  khí tức tro tàn tuyệt vọng mà Mộ Dung Phi  từng thấy bao giờ.
"Sư , ngươi, ngươi đừng  mà."
Mộ Dung Phi luống cuống tay chân,  đặt chén xuống, vội vàng dùng khăn lau nước mắt  mặt Ngu Tùng Trạch.
Hắn  dọa sợ, một lúc  mới nhớ  lời dặn của tông chủ, Mộ Dung Phi vội : " , ngươi   xem đại hội tân nhân , ngày mai là vòng tiếp theo , chúng  cùng xem nhé?"
Người thanh niên vốn  suy sụp  thấy lời của Mộ Dung Phi,  chậm rãi ngước mắt lên, đôi đồng tử vốn vô thần  một  nữa ánh lên tia sáng.
"Tại ?" Ngu Tùng Trạch giọng khàn khàn hỏi.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-570.html.]
Mộ Dung Phi nhớ  lời tông chủ . Ông  thứ trói buộc Úc Trạch e rằng  ở hồn phách, hiện tại họ  rõ đối phương khống chế Úc Trạch thế nào, cũng   lệnh cấm  sẽ "trừng phạt" Úc Trạch trong tình huống nào. Vì , cách bảo vệ  nhất là tạm thời   gì cho  . Chỉ cần   , sẽ   coi là phản bội kẻ  cài   gián điệp.
Đợi bắt  kẻ đó  sẽ tính sổ .
Mộ Dung Phi đương nhiên  thể  rằng họ  đoán  Úc Trạch   gì,  những đoán  mà còn  thuận nước đẩy thuyền để   như ý nguyện.
"Cái gì mà tại ? Ta   hiểu." Mộ Dung Phi giả ngơ ."Truyền thống của Trường Hồng chúng  là đúng giờ xem đại hội tân nhân, ngươi vận khí ,  kịp lúc đấy."
Sợ Ngu Tùng Trạch    chột , Mộ Dung Phi đẩy hoa quả và điểm tâm về phía ,   : "Xem ngươi ốm yếu thế , ăn nhiều một chút, đừng để lỡ buổi xem luận bàn ngày mai!"
Vẻ chán nản tuyệt vọng   của Ngu Tùng Trạch cuối cùng cũng tan biến. Hắn cụp mắt xuống, ngoan ngoãn nhận lấy điểm tâm, từ từ ăn.
Nhớ  dáng vẻ như  c.h.ế.t  của   , Mộ Dung Phi vẫn còn chút sợ hãi.
Hắn  nhịn  mở miệng : "A Trạch, đừng nghĩ nhiều như , bất kể là chuyện lớn đến , đều  chúng  ở đây mà."
Trong khách điếm, Sở Chấp Ngự   ghế dài.
Thiếu niên rũ vai, ngẩn   với dáng vẻ chán chường như  còn gì luyến tiếc. Vừa   một con linh điểu bay qua ngoài cửa sổ,   nghiêng đầu thì tóc   ai đó túm nhẹ một cái, kéo đầu  thẳng .
"Không  lộn xộn." Phía  lưng , giọng  non nớt, mềm mại của một cô bé vang lên.
Sở Chấp Ngự đành  tiếp tục  im, mặc cho Ngu Niệm Thanh nghịch tóc .