Trong đêm tối mịt mùng, Phan Hòa thở dốc, ngừng xoa n.g.ự.c , kìm tự tát một cái, cuối cùng mới xác định đang mơ.
Phan Hòa ngẩng đầu, sắc mặt dần trở nên âm u.
Hắn nghiến chặt răng, gằn lên từng chữ: "Ngu – Niệm – Thanh!"
Tuy tại cơ duyên để trở về quá khứ, nhưng nhất định sẽ tha cho nàng!
"Ngươi gọi tên ai?"
lúc , trong đêm khuya tĩnh lặng, một giọng lạnh băng bỗng vang lên.
Phan Hòa tiếng đột ngột cho giật nảy . Ánh trăng che khuất, trong sơn động tức khắc tối sầm .
Hắn ngây ngẩng đầu, liền đối diện với đôi mắt âm u và đầy hàn khí của Tần Tẫn.
Đêm khuya tĩnh lặng, ánh trăng lập lòe.
Trong sơn động, tiếng kêu thảm thiết của Phan Hòa hề lọt ngoài.
Bên trong kết giới, Tần Tẫn lau vết m.á.u tay, hờ hững cất tiếng: "Vẫn ?"
Tần Tẫn mặc một bộ hắc y, hoa văn mây lành bằng chỉ vàng vạt áo và cổ tay áo lấp lánh lưu chuyển. Dù trong sơn động nhuốm máu, y phục của vẫn dính một hạt bụi, thần sắc điềm nhiên, toát một cảm giác cao thể với tới.
Dường như việc chịu ở đây thẩm vấn Phan Hòa là một sự hạ cố lắm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-575.html.]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Phan Hòa lếch thếch ngã trong vũng máu, ho máu, khàn giọng : "Không… …"
Tuy rõ kiếp Ngu Niệm Thanh quan hệ với đám Tần Tẫn như thế nào, nhưng Phan Hòa , nếu chuyện thù địch sinh tử giữa và Ngu Niệm Thanh ở kiếp Tần Tẫn , mới thật sự cách nào sống sót rời .
Phan Hòa cố gắng ngẩng đầu, gương mặt đầy tro bụi và máu, nở một nụ khó coi đến cực điểm: "Đại nhân hiểu lầm , tiểu nhân từng gặp qua Ngu tiểu hữu, gì đến thù hận? Chỉ là ngủ mơ tỉnh giấc, nhớ vẻ rạng rỡ của cô bé hôm qua, nhịn mà niệm tên cô bé thôi, —"
Hắn đối diện với ánh mắt sắc lạnh của thanh niên, lời trong miệng bất giác ngừng .
Tần Tẫn, luôn kiêu ngạo, cao cao tại thượng và coi thường , đang bằng ánh mắt như một kẻ sắp chết.
"Đáng tiếc." Tần Tẫn lười biếng ."Bản tôn mấy năm gần đây vẫn luôn cố gắng ít sát sinh, nỗ lực . thứ như ngươi mắt, cứ ép bản tôn phá giới."
Hắn lạnh: "Không , thì cần nữa."
Nhìn thấy tay Tần Tẫn đang chộp về phía đầu , Phan Hòa liền hiểu ngay ý đồ của .
Thuật sưu hồn!
Trên đời, thể xem ký ức của đối phương một cách an mà gây tổn thương như Phật tử là cực kỳ hiếm. Đối với đại đa mà , não thuật sưu hồn khuấy đảo cũng chẳng khác gì phế nhân.
Phan Hòa nghiến chặt răng. Nếu thật giả lẫn lộn, lẽ còn chút cơ hội sống sót, nhưng nếu sưu hồn, đó mới thực sự là tuyệt vọng.
"Ta , ! Ta hết!" Phan Hòa lập tức hét lên."Ta và Ngu Niệm Thanh—"
Hắn mở đầu, cả bỗng cứng đờ.
Phan Hòa hoảng sợ phát hiện, thể điều khiển miệng và thanh quản của , như thể thứ gì đó đang ngăn cản những chuyện của kiếp …
"Nói." Tần Tẫn lạnh lùng lệnh."Ngươi còn giở trò khôn vặt gì nữa?"