Nghĩ đến đây, Tống Viễn Sơn : "Thầy trò chúng  cùng ,  một chuyến ."
Ngu Tùng Trạch thuận lợi rời khỏi Trường Hồng Kiếm Tông,  đến địa chỉ mà  nọ  để , chờ đợi ở bên ngoài tiên thành gần kiếm tông.
Hắn   một gốc cây, cúi mắt  những chiếc lá rụng  mặt đất.
Tiếng ồn ào từ trong thành vọng đến như từ một thế giới khác, còn khu rừng ngoài thành chỉ  tiếng lá cây xào xạc, vô cùng yên tĩnh.
Trong một thoáng chốc, Ngu Tùng Trạch thậm chí hy vọng sẽ   ai đến tìm . Dường như như ,   thể tiếp tục lừa dối bản  như  đây, quên  sự tồn tại của Hạc Vũ Quân và huyết khế trong hồn phách của .
Hắn sẽ  ngoài một chuyến như bình thường, mua vài thứ cho các sư  sư tỷ,    về tông môn như cũ, coi như hôm nay cũng chỉ là một ngày bình thường mà thôi.
Đáng tiếc,  vẫn đến.
Đối phương dường như cũng là một tu sĩ Kim Đan kỳ trung niên, ông  chắp tay : "Đại nhân  đợi lâu, mời."
Ngu Tùng Trạch im lặng bước lên pháp bảo phi hành của ông , bay một mạch về phía nhân gian.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Đã bảy năm trôi qua, đây là  đầu tiên Hạc Vũ Quân liên lạc với   khi  đến giới Tu Tiên.
Lòng Ngu Tùng Trạch càng lúc càng trĩu nặng. Hắn   Hạc Vũ Quân triệu tập  là vì chuyện gì,  lẽ Hạc Vũ Quân  chuẩn  hành động,  là  bắt   điều gì bất lợi cho tiên môn?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-584.html.]
Không   qua bao lâu, pháp bảo khẽ rung lên.
Sau khi  qua bức tường linh khí hỗn loạn giữa giới Tu Tiên và nhân gian, Ngu Tùng Trạch tức khắc  cảm giác như từ một khu rừng mưa bụi bước  một vùng đất khô hạn. Linh khí vốn thuần khiết trong  khí bỗng chốc giảm mạnh,   đó là đủ loại tạp chất dơ bẩn, cùng với linh khí  vẩn đục  ít ỏi đến mức  còn hơn .
Họ  đến nhân gian.
Đi vòng vèo   bao lâu, vị tu sĩ trung niên  mới mở miệng: "Đại nhân, mời  lối , chúng   đến nơi."
Ngu Tùng Trạch bước xuống pháp bảo,  ngẩng đầu , phát hiện  đang ở trong một khu rừng sâu trong sơn cốc. Nơi  dù là ban ngày cũng   một tia nắng, từ cỏ cây hoa lá đều toát  một thứ hàn khí âm u khiến  khó chịu.
Hắn nhận  đây là kết giới do Hạc Vũ Quân tạo . Kết giới    thở của nhân gian, ngược  khắp nơi đều là quỷ khí.
Có lẽ  đầu gặp mặt năm đó cũng là như , chỉ là lúc đó Ngu Tùng Trạch tuổi còn nhỏ,   tu vi, nên  cảm nhận  gì. Bây giờ mới phát hiện  sự lạnh lẽo khó chịu .
Tu sĩ phía  dẫn đường, họ theo một con đường nhỏ  , xuyên qua sương mù, một tòa cung điện  bên hồ  chân núi liền hiện . Bên ngoài đều là các tu sĩ mặc đồ đen che mặt, ma khí ập  mặt.
Ngu Tùng Trạch im lặng  về phía cung điện. Người dẫn đường dừng  ở cửa đại điện, mời một    .
Hắn  qua tấm bình phong,  trong điện, liền  thấy Hạc Vũ Quân đang  bên cửa sổ,  chăm chú  dòng suối bên ngoài.
Nghe thấy tiếng động, y   .
Hạc Vũ Quân đeo một chiếc mặt nạ che nửa mặt, mái tóc đen như mực xõa  vai, càng  nổi bật làn da tái nhợt đến đáng sợ của y.