Tống Viễn Sơn giơ tay bày kết giới, Thẩm Vân Sơ nắm chuôi kiếm tới.
"Sư tôn, ngài tin lời ?" Thẩm Vân Sơ trầm giọng hỏi.
"Còn con thì ?" Tống Viễn Sơn hỏi ngược .
Người thanh niên nhất thời trầm mặc.
Một lúc lâu , : "Chuyện linh thú yêu hóa quả thực liên quan đến Huyền Vân Đảo, hơn nữa chuyện vẫn luôn chỉ chúng ... Còn chuyện của A Trạch. Hoặc là những gì Hạc Vũ Quân đều là sự thật, trải qua những chuyện ở kiếp . Hoặc đó là thủ đoạn của thông thiên, mấy năm nay thấu giới Tu Tiên, dùng nó cái bẫy để với chúng ."
Thẩm Vân Sơ tiếp: "Chỉ là với trường hợp , tử tạm thời tìm động cơ để . Hắn bày thiên la địa võng ở giới Tu Tiên, phơi bày mắt chúng , chờ A Trạch bảy năm, chờ đến bây giờ để với chúng những lời ... Làm lợi gì cho chứ?"
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tống Viễn Sơn ngoài cửa sổ.
"Cho nên, con cũng thiên về việc Hạc Vũ Quân trọng sinh." Ông lặng lẽ mở miệng: "Nếu bỏ qua lối suy nghĩ vốn của chúng , lấy lời của Hạc Vũ Quân tiền đề, thì quả thực một chuyện thú vị. Con còn nhớ sự thất thố của A Phi bảy năm ? Nó thẩm vấn xong nữ tu liền mơ mơ màng màng ngẩn ngơ mấy ngày, cứ quấn lấy A Trạch những lời khó hiểu."
Thẩm Vân Sơ tự nhiên cũng nhớ. Mộ Dung Phi tuổi còn nhỏ, vẫn luôn vô tâm vô phế, nhưng từ ngày đó trở dường như tâm sự, một thời gian thường xuyên ngẩn , hỏi nó nghĩ gì, nó liền lẩm bẩm cái tên Ngu Niệm Thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-592.html.]
Đám tử của họ thì thôi, ngay cả Tống Viễn Sơn cũng cảm ứng với cô bé , quả thực kỳ quái. Lời của Hạc Vũ Quân tuy kinh thế hãi tục, nhưng nghĩ thì thể giải quyết tất cả nghi vấn của họ.
Thẩm Vân Sơ thấp giọng : "Vậy của A Trạch, kiếp thật sự là sư của con?"
Hai thầy trò nhất thời trầm mặc, Thẩm Vân Sơ : "Sư tôn cho rằng, Hạc Vũ Quân đáng tin ?"
"Thái độ của đối với A Trạch là thật, nhưng với Huyền Vân Đảo, lẽ còn chuyện rõ với chúng ." Tống Viễn Sơn : "Nếu thật sự từng là tử của Huyền Vân Đảo, hẳn sẽ quen thuộc với tất cả các đại tôn giả, về điểm thể hỏi thêm. Còn về những chuyện khác..."
Đôi mắt Tống Viễn Sơn chút phức tạp: "Tông chủ Thương Lang Tông, Tề Yếm Thù, cũng từng là tử của Huyền Vân Đảo. Nếu sự tình là thật, họ hẳn là quen ."
Bên , chủ điện.
Hạc Vũ Quân bên cửa sổ dòng suối bên ngoài, Ngu Tùng Trạch lưng chăm chú y.
"Kiếp chúng thật sự là thầy trò ?" Hắn hỏi.
". Kiếp cứu ngươi năm đó, ngươi mười bảy, mười tám tuổi, suýt c.h.ế.t trong tay hạ nhân của Ngụy thị." Hạc Vũ Quân đầu, nhạt: "Huynh các ngươi và Ngụy phủ thật là oan gia, trọng sinh mà vẫn gặp ."
"Con cảm thấy Ngụy Nhiêu cũng trọng sinh." Ngu Tùng Trạch thấp giọng : "Bây giờ nghĩ , những đó bảy năm bắt Thanh Thanh với mục tiêu rõ ràng, lẽ chính là vì Ngụy Nhiêu chuyện của kiếp ."