mặt khác, Hạc Vũ Quân cứu , mà cũng  tổn thương . Nỗi đau khổ vì  che giấu chân tướng,   sự tồn tại của   trong mấy năm qua, và cả việc muộn màng nhận  năm đó Hạc Vũ Quân  trơ mắt đẩy Thanh Thanh đến một tương lai nguy hiểm và  thể đoán ...
Tất cả những yếu tố phức tạp  đều tập trung ở một , Ngu Tùng Trạch thậm chí    nên  thái độ như thế nào với y.
Có lẽ,  kính   sợ,  cảm kích   nhịn   chút oán hận.
Ngu Tùng Trạch cụp mắt xuống,    nên  gì. Hạc Vũ Quân cũng  để ý, y  dậy  đến bên bàn,  về phía  thanh niên.
"Vừa  căng thẳng như , nhất định ăn mà   mùi vị gì." Y ôn tồn : "Còn mấy miếng nữa, ngươi nếm thử  ."
Ngu Tùng Trạch  lời  qua,  xuống bên bàn.
Hắn cầm lấy đĩa điểm tâm của Ma tộc, từ từ ăn hết. Vị giác vốn   cảm giác  đó cuối cùng cũng sống  khi  nuốt xuống.
Hương vị của loại điểm tâm   kỳ lạ, vỏ bánh mềm ngọt, ở giữa   nhân chảy. Phần nhân  vị chua ngọt, là hương vị của trái cây.
Đôi mắt Ngu Tùng Trạch  sáng lên.
Thật   vẫn luôn  thích ăn những loại trái cây  vị chua, nhưng quả thực  từng ăn qua loại điểm tâm  hương vị như .
Mấy miếng  đó vì căng thẳng nên  nếm  vị gì,     ăn thêm vài miếng nữa, thực sự  dừng  . Đến khi  hồn, cả đĩa    ăn sạch.
Ngu Tùng Trạch ngẩng đầu,  chút ngượng ngùng mỉm .
"Rất ngon ạ." Hắn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-602.html.]
Hạc Vũ Quân  sững .
Mấy trăm năm thầy trò chung sống ở kiếp , y  bao giờ thấy Ngu Tùng Trạch .
"Thích là  ." Hạc Vũ Quân  hồn , y : "Lúc về, ngươi  thể mang thêm một ít."
Hai    khỏi thiên điện. Tống Viễn Sơn và Thẩm Vân Sơ đang  bên bàn chờ họ.
"Huyết chú   giải, Tống tông chủ  thể bắt đầu sắp xếp cho   họ gặp ." Hạc Vũ Quân khẽ : "Tại hạ hai kiếp cũng  từng tin tưởng  khác như , chỉ mong tông chủ đừng  tại hạ thất vọng."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
"Đó là tự nhiên." Tống Viễn Sơn .
Hai  còn   nhiều chuyện cần bàn bạc chi tiết, chỉ là  một  việc, dường như cũng  tiện  hết  mặt đồ .
Tống Viễn Sơn ngẩng đầu, ông ôn tồn : "Hai con về môn phái  , chờ   chuyện xong sẽ  về."
Thẩm Vân Sơ khẽ nhíu mày. Hắn tuy tin lời Hạc Vũ Quân là thật, nhưng đối với bản  y vẫn  chút cảnh giác,   để sư phụ một  ở  địa bàn của Hạc Vũ Quân.
Chỉ là Tống Viễn Sơn  lên tiếng, Thẩm Vân Sơ cũng   cách nào, chỉ  thể hành lễ : "Vâng ạ."
Ngu Tùng Trạch  theo  Thẩm Vân Sơ. Hắn  chút bối rối,    nên cáo biệt với Hạc Vũ Quân  .
" , Tùng Trạch."  lúc , Hạc Vũ Quân mở miệng: "Nếu   , thì mang cái  theo ."
Ngón tay thon dài, tái nhợt của y khẽ lật một cái,  lòng bàn tay liền  thêm một thanh trường kiếm màu xanh nhạt, xung quanh tỏa  năng lượng nhàn nhạt,       kiếm tầm thường.