"Ta  thể đáp ứng ngươi, nhưng ngươi  thể giấu  bao lâu?" Tống Viễn Sơn dừng bước, ông  đầu,  đồng tình : "Chuyện  liên lụy đến tất cả  . Tề Yếm Thù bất luận là vì  tử của ,  đơn thuần là vì chính , sớm muộn gì  cũng sẽ  cùng một phe với chúng . Hắn nhất định sẽ  ngươi còn sống, chẳng qua chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi."
Hạc Vũ Quân trầm mặc hồi lâu, y : "Ta cần suy nghĩ thêm, phiền tông chủ cho  thời gian."
...
Trên đường Tống Viễn Sơn trở về giới Tu Tiên, ông  hội ngộ với hai  tử. Thẩm Vân Sơ và Ngu Tùng Trạch  trực tiếp về môn phái, mà  chờ ông ở nửa đường.
Sau khi từ chỗ Hạc Vũ Quân trở về, Ngu Tùng Trạch vẫn luôn  chút trầm mặc,   đang suy nghĩ gì.
Tống Viễn Sơn  tiểu đồ   của  luôn  tâm tư sâu kín. Hoặc là vì tình nghĩa thầy trò giữa  và Hạc Vũ Quân ở kiếp  quá nặng nề, khiến  thanh niên của kiếp   chút bối rối và áy náy một cách khó hiểu. Hoặc là vì  nghĩ đến việc kiếp     là  tử Trường Hồng, thậm chí    , nên trong lòng khó chịu.
Tống Viễn Sơn đưa tay, ôm  thanh niên , ôn tồn : "Lại đang nghĩ gì ?"
"Sư tôn, con... con cũng  ." Ngu Tùng Trạch thấp giọng : "Chỉ là trong lòng  chút khó chịu."
"Vậy vi sư chỉ  thể nghĩ  một cách để con  khó chịu nữa." Tống Viễn Sơn  : " ,    một tin tức ,   mới liên lạc với Phật tử  đường."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-605.html.]
Ông : "A Trạch,  chuẩn  để gặp   của con ?"
Trong khách điếm,   của Thương Lang Tông vẫn đang chờ đợi trận chung kết của đại hội tân nhân.
Giữa mỗi vòng thăng cấp và giao đấu đều   cách ba ngày để các tu sĩ tham dự điều chỉnh trạng thái.
Thế nhưng cô bé  chẳng  gì cần nghỉ ngơi. Các tu sĩ trưởng thành  trình độ Trúc Cơ khác căn bản   là đối thủ của cô bé. Dù  thì từ nhỏ đến lớn,  bồi luyện cho cô bé đều là những kiếm tu ở trình độ như Tạ Quân Từ, Tề Yếm Thù, các tân nhân trình độ bình thường thực sự  đáng để cô bé bận tâm.
Thanh Thanh ngoài việc lên đài giao đấu, lúc xuống đài thì chỉ  ăn chơi, một chút cũng  giống như đến tham gia đại hội, mà như là  du ngoạn.
Chỉ là tiên thành nơi diễn  đại hội tân nhân vì  cô bé mà quy tụ  nhiều tu sĩ đến xem, khiến cô bé  thể  ngoài, chỉ  thể mỗi ngày ru rú trong khách điếm chơi cùng thiếu niên — hoặc   là thiếu niên đơn phương  cô bé bắt nạt.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Thanh Thanh cuối cùng cũng đến cái tuổi mà các bé gái thích nhất trò chơi đồ hàng. Sở Chấp Ngự hôm nay  cô bé tết tóc, ngày mai  tô phấn kẻ mày. Cũng may là tính tình thiếu niên quá hiền lành,   chiều theo ý Thanh Thanh,  từng phản kháng.
Hắn  chỉ  thể từ chối, mà còn   sự "ép buộc" của cô bé, nén lòng mà khen thích những "kiệt tác" nguệch ngoạc của cô bé.
Thiếu niên cả  chán chường như  còn gì luyến tiếc, mỗi ngày đều trông ngóng Thanh Thanh nhanh đến trận chung kết để chuyển dời sự chú ý của cô bé.
Một ngày  trận chung kết, khách điếm vẫn là một cảnh tượng náo nhiệt. Hai đứa trẻ chơi đùa cùng , các sư   uống  bên cạnh, còn Tề Yếm Thù thì ở một phòng khác  sách tìm sự yên tĩnh.