Tạ Quân Từ  ngước mắt lên, liền thấy ở góc đường phía   một con ch.ó tạp mao cao  đến đầu gối  lớn  ngang qua, đang lục lọi rác trong một góc.
Hơi thở  khẽ ngưng , con ch.ó đó liền ngã xuống đất kêu thảm, như thể  một con mãnh thú vô hình vồ lấy. Lực lượng của   nới lỏng, nó lập tức cà nhắc bỏ chạy, trong nháy mắt biến mất  thấy.
“Niệm Thanh,   .” Tạ Quân Từ cúi đầu,  dịu giọng : “Con chó chạy mất .”
Cô bé lúc  mới run rẩy ngẩng đầu lên từ trong lòng , hàng mi cô bé ướt đẫm, thần sắc sợ hãi, trong con ngươi mờ mịt  nước, rõ ràng là  thật sự  dọa sợ.
Ngu Niệm Thanh vốn  sợ chó, thậm chí còn  thích động vật.
 từ  khi  bóng đè trong cơn hôn mê nửa mê nửa tỉnh đáng sợ đó, gặp vô  ác mộng về việc Ngu Tùng Trạch  sói ăn thịt, bây giờ  một  nữa  thấy chó, liền sợ hãi từ tận trong xương tủy.
Tạ Quân Từ cũng   nguyên nhân cụ thể, nhưng đoán  là  liên quan đến chuyện  đây, ánh mắt  u ám   nhiều.
Sau khi  con ch.ó dọa sợ, bất kể Tạ Quân Từ dỗ dành thế nào, Niệm Thanh vẫn cứ ủ rũ, cũng  còn vẻ hưng phấn  chơi như lúc đầu nữa.
Họ  theo dòng   về phía  một đoạn, Tạ Quân Từ mua kẹo hồ lô cho cô bé,  thấy cô bé ăn mới cuối cùng  phấn chấn lên.
 lúc ,  trời tuyết nhỏ bắt đầu lất phất rơi.
Thành trì mà họ đang ở cách thành Định An  xa. Cả mùa đông ở thành Định An tuyết rơi  ngớt, khắp nơi đều trắng xóa. Tuyết ở đây   lớn như , cũng chỉ là thỉnh thoảng rơi một chút   nhanh sẽ tan.
Áo ngoài của Tạ Quân Từ  chống gió chống lạnh, cho nên lúc cô bé mới  ngoài  sớm ném mùa đông   đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-66-xung-ho.html.]
Bây giờ thấy bên ngoài  tuyết rơi,  thở của Niệm Thanh bỗng nhiên trở nên dồn dập, ngón tay  kiểm soát  mà siết chặt vạt áo của Tạ Quân Từ.
“Không  chơi nữa.” Giọng cô bé  chút nức nở: “Em  về nhà.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Sau khi trở về khách điếm, Niệm Thanh chỉ sa sút tinh thần một lúc lâu.
May mắn là cô bé tuổi còn nhỏ, Tạ Quân Từ dùng trống bỏi và trái cây dỗ dành, cô bé  nhanh  quên  chuyện  vui  , chuyên tâm ăn trái cây.
Tạ Quân Từ   lòng  u ám.
Hắn du đãng ở nhân gian, g.i.ế.c những kẻ đại gian đại ác,   vì  lương thiện, mà chỉ vì thanh Huyết Huyền Kiếm của  đúng như lời đồn, là một thanh hung kiếm cần  tưới bằng m.á.u và hồn phách.
Trên đời cũng chỉ  Tạ Quân Từ,  sở hữu Diêm La chi lực, mới  thể áp chế  hung khí của Huyết Huyền Kiếm.
Một thanh hung kiếm như Huyết Huyền Kiếm, dùng m.á.u của kẻ ác để nuôi dưỡng là  nhất.
Trước đây Tạ Quân Từ g.i.ế.c   về cơ bản đều là tùy cơ ứng biến mà  tay, thấy thì giết. Những kẻ cặn bã còn  may mắn nhờ cơ duyên hoặc phương pháp nào đó mà thoát  một kiếp như Ngụy Nhiêu,  cũng lười quản.
Trái tim   sớm lạnh lẽo như sắt đá, đối với thế gian    một chút ấm áp nào.
Thế nhưng giờ đây, Tạ Quân Từ  hối hận vì   dễ dàng tha cho Ngụy Nhiêu như .
Nếu lúc đó   thể   ngày hôm nay, e rằng bất kể   đắc tội với Trường Hồng kiếm tông  ,  cũng  ả  trở thành vong hồn  kiếm của .