Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Sách Tiểu Sư Muội Được Dàn Phản Diện Cưng Chiều - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-07-01 14:42:44
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chờ đến khi mọi người lui ra, Tạ Quân Từ đóng kỹ cửa, hắn lại trở lại bên giường, hơi thở không khỏi ngưng lại.

Hắn vừa rồi để v.ú già tùy tiện chọn, bà ấy liền mặc cho Ngu Niệm Thanh một bộ váy áo bông nhỏ màu đỏ, vô cùng có không khí của ngày Tết.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Chiếc áo bông ngắn màu đỏ có cổ đứng làm tôn lên gương mặt nhỏ nhắn của cô bé, trông càng thêm trắng nõn và đáng yêu, một đôi mắt to trong veo chớp chớp, giống như một nàng búp bê bước ra từ tranh Tết.

Điều đáng tiếc duy nhất là cô bé hơi gầy, một chút vẻ bụ bẫm của trẻ con cũng không có.

Hắn không nhịn được mà nghĩ, nếu được lớn lên ở nơi tiên khí dồi dào, ngày thường ăn nhiều tiên quả và linh nhục, cô bé nhất định sẽ nhanh chóng bồi bổ lại cho khỏe mạnh hơn.

Bước chân Tạ Quân Từ hơi khựng lại, hắn mãi sau này mới nhận ra ý nghĩ của mình, trong lòng có chút phức tạp.

Đúng lúc này, hắn nghe thấy cô bé trong trẻo nói: “Tạ Quân Từ.”

Giọng của cô bé như ngậm một viên kẹo sữa, gọi thẳng cả họ lẫn tên người ta, nghe qua dường như cũng có chút vị ngọt.

Tạ Quân Từ đi qua, đè nén ý nghĩ muốn đưa tay ra xoa đầu cô bé.

Hắn thực ra biết mình hiện giờ đang làm rất nhiều chuyện không cần thiết.

Hắn không cần thiết phải xem những cuốn sách đó, càng không cần phải đặt cho cô bé nhiều quần áo như vậy, cứ như thể họ còn muốn ở bên nhau rất lâu, và cô bé có cơ hội để mặc hết tất cả những bộ quần áo đó vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-71.html.]

Chỉ là… Tạ Quân Từ không nhịn được.

Bây giờ quần áo cũng đã làm xong, hắn dường như lại không nghĩ ra được lý do nào để trì hoãn khoảnh khắc phải chia xa với cô bé.

Tạ Quân Từ thực ra còn từng có ý nghĩ, có nên dùng phương thức của thế gian để đến Thanh Châu Vực hay không, ví dụ như ngồi xe ngựa, họ có thể đi trên đường suốt nửa tháng. Nhưng cuối cùng hắn vẫn phủ quyết ý nghĩ này.

Niệm Thanh vừa mới xảy ra chuyện, cô bé sợ mùa đông, sợ tuyết, cho dù có trì hoãn nửa tháng, đối với cô bé mà nói ở trên đường cũng chưa chắc sẽ vui vẻ.

Huống chi… nếu đã phải chia xa, cớ gì phải ở bên nhau lâu hơn, để đến lúc đó lại làm cô bé thêm đau khổ?

Tạ Quân Từ trằn trọc do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn lựa chọn ngay đêm đó sẽ mang Ngu Niệm Thanh rời đi.

Cô bé ở trong lòng thanh niên ngủ một giấc ngon lành, lúc mở mắt ra lần nữa, tuy rằng vẫn tỉnh dậy trên giường, nhưng sao lại cảm thấy bài trí trong phòng không giống như trước?

Cô bé cũng không biết rằng, mình hiện giờ đã ở Thanh Châu Vực xa xôi ngàn dặm.

Sau khi đến Thanh Châu Vực, Tạ Quân Từ cũng không lập tức mang Niệm Thanh đến cho đôi vợ chồng kia, mà dự định trước tiên sẽ điều tra kỹ càng gia đình này.

Lúc ban ngày hắn muốn ra ngoài, còn sợ Niệm Thanh sẽ không vui, thậm chí là khóc lóc, không ngờ cô bé chỉ có chút lưu luyến, rồi liền để Tạ Quân Từ rời đi.

Suy cho cùng đối với cô bé mà nói, mỗi ngày ban ngày trước đây đều là tự mình trải qua, việc Tạ Quân Từ ngày ngày ở bên cạnh như mấy hôm trước mới là chuyện hiếm thấy.

Thế là, Tạ Quân Từ liền âm thầm theo dõi đôi vợ chồng mà Ngộ Minh đã đề cử mấy ngày, cuối cùng hắn không thể không thừa nhận, người mà Phật tu đề cử, quả nhiên sẽ không có vấn đề gì.

 

Loading...