Ba đồ  của  tiến bộ trong những trận đòn, thường xuyên  thương nặng đến thoi thóp,    chuyện đều  theo chỉ thị của Tề Yếm Thù, một chút sai sót cũng sẽ khiến  nổi giận.
Sau , ba sư   dần dần mạnh lên  liên thủ g.i.ế.c sư tôn,    đến những thế lực khác , mỗi   vua một cõi, bắt đầu một cục diện dài đằng đẵng c.h.é.m g.i.ế.c lẫn  và đối đầu với đội của nhân vật chính.
Tư liệu thì  như , thế nhưng… Hệ thống im lặng  Tạ Quân Từ hiện giờ  thuận lợi chuyển nghề  một ông bố bỉm sữa, nó bỗng nhiên bắt đầu hoài nghi độ tin cậy của nguyên tác.
Bây giờ thật là rối loạn cả , nữ chính trở thành con gái của đại vai ác, tính tham khảo của nguyên tác còn  thể tin  mấy phần?
Hệ thống  nghĩ kỹ , dù   Tạ Quân Từ bảo hộ Thanh Thanh, về mặt tính mạng đại khái sẽ   vấn đề gì, kết cục tệ nhất cũng chẳng qua là Tạ Quân Từ mang theo Niệm Thanh rời khỏi Thương Lang Tông.
…Cái  cũng coi như là một cách khác để vai ác cải tà quy chính ?
Dù , nếu  một tia khả năng, Tề Yếm Thù cũng OOC, đồng ý cho Niệm Thanh ở , như  hệ thống liền dự định sẽ chính thức bắt đầu vận hành kịch bản cảm hóa vai ác.
Tạm   đến sự thấp thỏm trong lòng hệ thống, thực  trong lòng Tạ Quân Từ cũng  nhẹ nhõm như vẻ bề ngoài.
Càng đến gần tông môn, Tạ Quân Từ liền càng thêm căng thẳng.
Trong  thời gian ở nhân gian cùng Ngu Niệm Thanh, Tạ Quân Từ rõ ràng  như tảng băng tan chảy,  còn lãnh đạm như  đây.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-94.html.]
Bây giờ, sắc mặt   trở  dáng vẻ lạnh băng ban đầu,    là vì quá mức căng thẳng.
Nhìn thấy khu rừng phía  dần dần  bao phủ trong sương mù, Tạ Quân Từ nhắm mắt .
Hàng mi  run rẩy,  đó dịu giọng : “Thanh Thanh,  thể đồng ý với , từ bây giờ  ngoan ngoãn  lời , bất kể xảy  chuyện gì, em đều   mở miệng, giữ im lặng  ?”
Ngu Niệm Thanh ngẩng đầu, ánh mắt trong veo của cô bé đối diện với đôi mắt của Tạ Quân Từ, dường như cảm nhận  sự nghiêm túc của , cô bé gật đầu.
Tạ Quân Từ lúc  mới xoa xoa đỉnh đầu cô bé, ôm chặt cô bé, tiến  trong sương mù.
“Đừng sợ.” Niệm Thanh  thanh niên trầm giọng .
Cô bé  chút nghi hoặc, cô bé cảm thấy   sợ hãi mà.
Hệ thống xem náo nhiệt  chê chuyện lớn: “Là chính  sợ hãi thì .”
Tuy rằng từ “sợ hãi” đặt lên  Tạ Quân Từ  chút kỳ quái, nhưng tưởng tượng  mà  sợ là Tề Yếm Thù, bỗng nhiên liền cảm thấy   là   lý.
Xuyên qua khu rừng sâu sương mù dày đặc, ánh mặt trời  một  nữa chiếu rọi. Ngu Niệm Thanh ngẩng đầu,  khỏi mở to mắt.
Phía  rộng rãi thoáng đãng, vài ngọn núi chênh vênh đan xen một cách thú vị, cao đến tận trời. Trên đỉnh một ngọn núi  thác nước xuyên qua tầng mây đổ xuống, mang đến từng trận sương mù mờ ảo chứa đầy linh khí.
Tạ Quân Từ mang theo Niệm Thanh bay qua bên cạnh thác nước  núi cao. Cô bé ngửa đầu   đến đỉnh núi, cứ ngửa mãi, ngửa mãi, cho đến khi cô bé ngã ngửa  trong lòng Tạ Quân Từ cũng  thấy  đỉnh núi. Đỉnh núi  mây mù bao phủ, cũng đủ  ngọn núi  hiểm trở và cao ngất đến mức nào.