Tạ Quân Từ vốn đang hành đại lễ cúi rạp , tư thế vốn   khiêm nhường để cầu xin. Nghe Niệm Thanh  ,  theo bản năng đưa tay bế cô bé  lòng, thế là từ tư thế quỳ lạy biến thành  quỳ.
Vốn dĩ    thất lễ lúc , dù   cũng  vi phạm tông huấn  đó.  những ngày qua chăm sóc cô bé  thành thói quen,  cần suy nghĩ  ôm    lòng, Tạ Quân Từ  chút bối rối,   nên sửa  thế nào cho .
Thấy bộ dạng của Tạ Quân Từ, Tề Yếm Thù bật  khẩy một tiếng.
“ là mặt trời mọc ở hướng Tây.”
Đôi mắt quyến rũ của   về phía cô bé trong lòng Tạ Quân Từ. Cho dù  chân khí của Tạ Quân Từ bảo vệ, nhưng uy áp của một tu sĩ cấp Đại tôn giả chỉ cần một ánh  cũng đủ khiến  thường sợ toát mồ hôi.
Vậy mà Niệm Thanh  như chẳng cảm nhận  gì, mặc cho   chằm chằm, sự chú ý của cô bé thậm chí còn  đặt   , mà cứ mãi ngắm nghía những món đồ cổ kỳ lạ trong điện.
Tề Yếm Thù chợt thấy  chút hứng thú,   từng gặp ai  sợ .
Cả ba  tử của  đều vô cùng sợ hãi , huống chi là  ngoài. Cô bé  đúng là  cái gan của nghé con  sợ cọp.
Hắn thờ ơ : “Nếu  đất  ê mông,  thì lên đây mà .”
Tạ Quân Từ sững sờ,  lập tức căng thẳng: “Sư tôn…”
“Ngươi yên tâm,  là do ngươi mang về,  sẽ  gây khó dễ cho nó.” Tề Yếm Thù thản nhiên  tiếp: "Mọi tội   sẽ tính hết lên đầu ngươi.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tạ Quân Từ lúc  mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn buông cô bé , cúi đầu  sắc mặt nàng,  hiệu cho cô bé  lên bậc thềm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-99.html.]
Nhìn cái vẻ bao bọc như mạng sống của , Tề Yếm Thù  nhịn    nhạo.
Nếu   nha đầu  còn quá nhỏ,  thật sự sẽ cho rằng cô bé  bỏ bùa mê thuốc lú gì cho Tạ Quân Từ.
Ngay cả hệ thống cũng căng thẳng đến c.h.ế.t  , nhưng Niệm Thanh dường như chẳng   gì. Trong cuộc đời ba tuổi rưỡi ngắn ngủi của , cô bé gần như  từng leo cầu thang. Bậc thềm của đại điện đối với cô bé   vất vả, mấy bậc cuối cùng  dùng cả tay chân mới bò lên .
Đến bên trường kỷ, Niệm Thanh ngẩng đầu lên, gương mặt xinh  nhưng lạnh lùng sắc bén của Tề Yếm Thù hiện  ngay  mắt.
Tề Yếm Thù : “Lên .”
Niệm Thanh  cái trường kỷ cao hơn cả đầu ,    Tề Yếm Thù. Cô bé nhanh chóng đưa  phán đoán,  một cách ngây thơ: “Không leo lên .”
Sau đó, cô bé chìa hai tay , ý bảo Tề Yếm Thù bế  lên.
Hệ thống sợ Tề Yếm Thù nổi giận,  định dặn Niệm Thanh ngoan ngoãn một chút thì  thấy  nam nhân  khẽ  một tiếng.
“ là con nít.”
Tề Yếm Thù thật đúng là âm trầm khó đoán, hệ thống sợ  nổi cáu,  mà   còn  .
Hắn đưa tay , xách cổ áo  của Niệm Thanh lên, nhấc bổng cô bé lên. Dưới thềm, vẻ mặt Tạ Quân Từ thật khó tả, dường như vô cùng xót xa  hành động thô lỗ của .
Tề Yếm Thù quan sát chính diện cái vật nhỏ dường như  bỏ bùa Tạ Quân Từ , chỉ thấy cô bé  đôi mắt to, hàng mi dài, môi hồng răng trắng, chỉ là  gầy,  mặt   chút thịt nào.
Trông… cũng bình thường thôi mà.
Hắn đưa ngón tay , nâng cằm cô bé lên.