Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 119
Cập nhật lúc: 2024-08-09 12:19:06
Lượt xem: 290
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hổ hài lòng gật đầu, l.i.ế.m sạch m.á.u cổ bé con.
Kiều Nghệ còn quên về phía Người ốm yếu, đôi mắt xanh nhạt lộ vẻ kiêu ngạo.
“Grừ grừ…” Người ốm yếu, xem, giỏi ?
“Ngao Ngao thật giỏi!” Thẩm Chi Hủ khen một tiếng.
Hì hì…
Kiều Nghệ vui vẻ, l.i.ế.m sạch m.á.u miệng.
Sau khi Thẩm Chi Hủ thu con thỏ hổ trắng nhỏ săn gian, một hai hổ xuống núi.
Bọn họ ngoài lâu, Thẩm Chi Hủ liếc đồng hồ, lúc hơn mười giờ tối vì trở về tắm rửa nghỉ ngơi.
…
“Sao Thẩm còn về? Không là xảy chuyện gì chứ?”
Trong phòng khách ở tầng một của tòa nhà dân cư, Lý Văn Bân đợi nên còn ngủ. Bọn họ đang đợi Thẩm Chi Hủ trở về, thấy giọng điệu bất an của Trần Khải Lương, Cao Hoằng Khải trừng mắt .
“Nói bậy cái gì đó, cho dù xảy chuyện thì Thẩm cũng sẽ xảy chuyện gì .”
Trần Khải Lương cũng sai, mỉm sờ sờ mũi.
“Đã về !” Phù Nhã Vấn ở trong góc đột nhiên lên tiếng.
Trước khi kịp hiểu, Thẩm Chi Hủ mang theo hai con hổ trắng trở về, còn mang theo con gà rừng tình cờ bắt khi xuống núi về cho bọn Lý Văn Bân bổ sung thêm thức ăn.
“Anh Thẩm lên núi ?”
Thẩm Chi Hủ ừ một tiếng: “Kiếm một ít mồi dự trữ cho Đại Bạch.”
Mọi đều rõ hổ trắng trắng là loài thích ăn thịt, việc nó lên núi săn mồi là chuyện bình thường.
“Sao còn ngủ?” Thẩm Chi Hủ hỏi.
“Đang đợi đấy.”
Đợi ?
Ánh mắt Thẩm Chi Hủ đảo quanh bọn họ, cuối cùng rơi Cao Hoằng Khải, giống như để cho giải thích.
“Haizz, chính là ngoài quá lâu, tất cả đều đang lo lắng xảy chuyện gì ?”
Thẩm Chi Hủ ngạc nhiên Cao Hoằng Khải, ở kiếp ngoài việc gia nhập đội ngũ của Đặng Diệc, khi trốn khỏi viện nghiên cứu từng gia nhập bất kỳ đội nào, luôn ở một . Bây giờ thêm hai con hổ trắng nhưng vẫn quen lắm với sự chăm sóc của những khác trong đội vì bình tĩnh : “Sau cần đợi .”
Anh dừng thêm: “Ngao Ngao và khả năng tự bảo vệ , cần lo lắng.”
Nói xong, Thẩm Chi Hủ đưa gà rừng cho Cao Hoằng Khải.
“Ngày mai thêm một món.”
Cao Hoằng Khải ngơ ngác cầm lấy con gà rừng, khi tỉnh táo , Thẩm Chi Hủ đưa hai con hổ trắng lên lầu .
“Chà, Thẩm cũng !” Cao Hoằng Khải liếc gà rừng, nhịn l.i.ế.m liếm môi: “Ngày mai chúng hầm canh gà .”
Lý Văn Bân cũng đổi cái về Thẩm Chi Hủ, nhưng Trình Dao nghĩ đến điều gì đó, vuốt ve mấy dây đằng quấn quanh cánh tay.
Có lẽ, nàng thể hỏi Thẩm Chi Hủ gia nhập đội ngũ của bọn họ ?
Hôm .
Kiều Nghệ đưa cho một bát canh gà đầy nấm thơm, trong đó còn thêm vài miếng thịt gà do Cao Hoằng Khải đặc biệt thêm .
Cô thầm khen sự chu đáo của Cao Hoằng Khải, tuy tài nấu nướng của bằng Người ốm yếu nhưng cô vẫn ăn hết sạch bát canh gà.
Hổ cũng một bát, nhưng nó thích đồ ăn chín, l.i.ế.m vài cái ăn nữa, phần còn đưa cho hổ con.
"Ợ…"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-119.html.]
Kiều Nghệ uống liền hai bát canh gà ợ Người ốm yếu.
Thẩm Chi Hủ hạ quyết tâm sẽ chú ý tới chế độ ăn uống của hổ trắng nhỏ cho nên khi cô sang, mặt biểu cảm mà uống hết bát canh gà, nhanh đến mức như thể một giây tiếp theo cô sẽ cướp đồ ăn của .
Kiều Nghệ: "..."
Cô nên lời, liếc mắt Người ốm yếu.
Có cần thế ? Cô sẽ cướp đồ ăn của mà!
Người ốm yếu trông gầy gò yếu ớt nên ăn nhiều hơn mới ! Hổ thông minh, thể cướp thức ăn của ?
Ăn sáng xong, đoàn thu dọn đồ đạc chuẩn rời khỏi thôn Đường Hà.
Hai chị em Lưu Y Na đến tiễn bọn họ, kể từ khi bọn họ nhiệm vụ và thể ở , mặt Lưu Y Na khỏi che giấu sự thất vọng, nhưng trong lòng cô vẫn ơn Lý Văn Bân và những khác. Mặc dù ở nhưng cho bọn họ để đến căn cứ Hoài Long và công dụng kỳ diệu của lõi tinh hạch trong đầu zombie.
Trình Dao và Lý Văn Bân sáng nay dậy thật sớm, dạo trong thôn một vòng cho bọn họ cách phòng thủ những chỗ sơ hở, chỉ điều thôi cũng xứng đáng với sự cảm kích của thôn bọn họ.
Trước khi rời , Lưu Y Na nhịn hỏi: "Chị Trình Dao, khi thành nhiệm vụ ?"
Trình Dao ngờ Lưu Y Na hỏi như , suy nghĩ vài giây, nàng kiên quyết trả lời: "Sẽ về!"
Khi họ sẽ ngang qua thôn Đường Hà, ghé một chút cũng chậm trễ thời gian.
Cho dù Trình Dao thật , câu cũng đủ khiến Lưu Y Na vui vẻ hồi lâu.
"Chúc một chuyến bình an và trở về an ." Lưu Y Na chân thành chúc mừng.
"Cảm ơn!"
Trình Dao và những khác vẫy tay chào chị em Lưu Y Na, khi lên xe, ba chiếc xe từ từ rời khỏi thôn Đường Hà hướng về thành phố Hồng Diễn.
...
Sau khi rời khỏi thôn Đường Hà, đoàn Thẩm Chi Hủ gặp trường hợp khẩn cấp nào như con bạch tuộc khổng lồ, ngày tháng trôi qua, chẳng bao lâu, họ rời khỏi căn cứ Hoài Long hơn một tuần.
Trong thời gian , dị năng ngăn cách của Kiều Nghệ thành công thăng cấp lên cấp 4, cô vui mừng đến mức nhảy cẫng lên, suýt chút nữa chọc tức hổ .
Không chỉ Kiều Nghệ thăng cấp mà Lý Văn Bân và bốn còn cũng thăng cấp lên cấp 3, về phần Trình Dao và đội của bọn họ, cấp độ sức mạnh của Trình Dao là xác định, còn Phù Nhã Vấn và Triệu Tư Trạch từ cấp 3 cũng thăng cấp lên cấp 4.
Chuyến , thể họ thu nhiều điều!
Tối hôm đó, đoàn Thẩm Chi Hủ tìm chỗ ở kịp thời trong khu vực dịch vụ nên xe ban đêm.
Kiều Nghệ và hổ khi xe dừng , hai con đến chỗ Thẩm Chi Hủ, hiệu bằng mắt vài , Thẩm Chi Hủ hiểu ý của họ chuẩn đưa họ ngoài.
Trước khi rời , Thẩm Chi Hủ nghĩ đến Cao Hoằng Khải đợi bọn họ, giải thích cụ thể tình huống, đó cùng hai con rời đội, dạo gần đó.
Dương Bội Doanh bên cạnh Đặng Hoài Hoa, Thẩm Chi Hủ một rời cùng hai con hổ, trong lòng khỏi chút hâm mộ.
"Thẩm Chi Hủ thật sự tuyệt vời!"
Đặng Hoài Hoa tràn đầy đồng cảm mà gật đầu một cái, trong đầu nhớ tài b.ắ.n cung điêu luyện của Thẩm Chi Hủ khi chiến đấu với con bạch tuộc khổng lồ ngày đó, càng ngưỡng mộ Thẩm Chi Hủ hơn.
Sau khi rời đội, hổ và Kiều Nghệ vui vẻ chạy trốn, đường gặp zombie, Kiều Nghệ phát dị năng ngăn cách, đánh bật lũ zombie hết đến khác như thể chỉ là một game đơn giản , đó hổ lười biếng đánh thêm vài chiêu, cuối cùng Thẩm Chi Hủ chăm chỉ đeo găng tay và đào tinh hạch.
Xung quanh zombie gần như đều Kiều Nghệ và hổ dọn dẹp, chiếc túi nhỏ Thẩm Chi Hủ mang theo cũng đầy ắp, bên trong chứa tinh hạch cấp 1 cấp 2 mà bọn họ thu hoạch trong thời gian .
"Có vui ?"
Nhìn thấy hổ trắng nhỏ dừng , Thẩm Chi Hủ cởi găng tay vuốt ve gò má của cô. Không ngờ, hổ trắng nhỏ nhanh nhẹn né tránh, trong đôi mắt xanh nhạt hiện rõ vẻ chán ghét.
Thẩm Chi Hủ : “...”
Anh thiếu chút nữa nhóc con chọc tức .
"Ngao Ngao chê nữa ?"
Thẩm Chi Hủ sâu sắc cảm thấy chỉ là một công cụ hổ trắng nhỏ lợi dụng đó sẽ vứt bỏ.
(Thẩm Chi Hủ: Bị vợ chê ? Cầu online.)