Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 91

Cập nhật lúc: 2024-08-08 13:44:10
Lượt xem: 317

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảnh tượng Thẩm Chi Hủ bắt , nhanh chóng lấy máy chụp hình lấy liền giấu lưng chụp một bức nữa. Ánh mắt những bức ảnh xuất ngay đó của Thẩm Chi Hủ vô cùng hiền hòa.

Nửa tiếng , Kiều Nghệ và hổ chậm rãi khỏi bồn tắm, đầu là tiên rũ hết nước , đó Người ốm yếu giúp bọn họ sấy khô bộ lông bằng máy sấy tóc.

Bận rộn một chốc quá mười một giờ.

Hổ trở đệm của nó, xuống mệt mỏi ngủ. Kiều Nghệ cũng buồn ngủ, nhưng cô cố gắng chống đỡ. Đợi khi Người ốm yếu dọn dẹp xong, tắt đèn trèo lên giường, lúc cô bất chấp buồn ngủ, nhảy lên giường .

Tai hổ cử động, mở mắt liếc đứa nhỏ, nhắm mắt , hiển nhiên nhiều ý kiến về hành động của con cho lắm.

Thẩm Chi Hủ cảm nhận chăn bông lún xuống, một thể lông xù quen thuộc chui trong vòng tay . Phản ứng tứ chi còn nhanh hơn não, lập tức ôm chặt hổ trắng nhỏ trong tay.

“Ngao Ngao?"

"Grừ Grừ..." Người ốm yếu, tối nay sẽ ngủ với !

Hôm nay mệt mỏi một ngày, ở bên cạnh, ngày mai tinh thần nhất định sẽ .

"Em ngủ cùng ?"

"Grừ grừ..." Ngày mai.

"Grừ grừ..." Sau chia lịch mỗi ngày ngủ với một , hehe, Người ốm yếu, đối với ?

Thẩm Chi Hủ hổ trắng nhỏ đang gì, nhưng hổ trắng nhỏ sẽ ngủ cùng , trong lòng đau đớn tới mức nhịn ôm chặt hơn một chút. Kiều Nghệ quen với lực ôm chặt như bèn khẽ giãy giụa, khi cảm thấy sức lực buông lỏng mới giơ móng vuốt vỗ vỗ n.g.ự.c Người ốm yếu.

"Grừ grừ..." Đến giờ ngủ , chúc ngủ ngon nha Người ốm yếu.

"Ngao Ngao, chúc ngủ ngon. "

Thẩm Chi Hủ kìm lòng nổi, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán hổ trắng nhỏ. Kiều Nghệ sững sờ, mặt hổ kịp phản ứng dần nóng lên.

Trời đất thánh thần thiên địa hội ơi, Người ốm yếu mà hôn á? Đối với hổ mà thật hổ quá thôi. Cô ngượng ngùng rúc vòng tay của Người ốm yếu, trái tim nhỏ bé đập nhanh hơn.

Đêm nay, hổ trắng nhỏ ngủ bên cạnh, Thẩm Chi Hủ ngủ say đến rạng sáng.

Khi tỉnh dậy, còn hổ trắng nhỏ trong vòng tay nữa, sang bên cửa sổ, quả nhiên thấy hổ trắng nhỏ tỉnh dậy đang ôm đuôi hổ trắng lớn chơi đùa vui vẻ một .

Cảm nhận ánh mắt của Người ốm yếu, Kiều Nghệ nhả cái đuôi trong miệng, đôi mắt tròn xoe sáng ngời.

"Grừ grừ..." Người ốm yếu, dậy hả? Chào buổi sáng nha!

"Ngao Ngao, chào buổi sáng." Thẩm Chí Hủ theo thói quen chào hỏi.

Anh xoa xoa lông mày, cầm chiếc đồng hồ tủ lên thời gian. Đã quá mười giờ sáng, hôm nay dậy muộn.

"Ngao Ngao, em đói ? Hôm nay thức dậy muộn ." Giọng Thẩm Chi Hủ đầy vẻ áy náy.

Kiều Nghệ lắc đầu.

"Grừ grừ..." Không , tối hôm qua Người ốm yếu mệt mỏi, hôm nay ngủ lâu hơn chút cũng thành vấn đề.

Thẩm Chi Hủ cất đồng hồ , dậy tắm rửa, tiện thể bữa sáng cho hai con.

Bữa sáng hôm nay là thịt thỏ và sữa dê tối qua ăn xong. Hổ hứng thú với thịt chín, nhưng thấy nhóc con nhà nó ăn ngon miệng như thế khiến nó khỏi nghiêng tha một miếng thịt thỏ ấm áp.

Hình như ăn cũng tồi ha?

Hổ nghĩ tới nghĩ lui tha một miếng khác. Thấy hổ vẻ thích ăn thịt chín, Kiều Nghệ lập tức nhường vị trí để hổ ăn nhiều thịt thỏ hơn. Cứ như , hai con ăn uống hết cả sữa dê và thịt thỏ.

Thẩm Chi Hủ cũng no nê, lúc chuẩn dọn dẹp bát đũa thì thấy tiếng gõ cửa.

Kiều Nghệ và hổ cùng về phía cửa.

" xem một chút ."

Sau khi những lời , Thẩm Chí Hủ rửa tay mới mở cửa, ngờ là Lý Văn Bân, sắc mặt của trông hoảng hốt.

"Đội trưởng Lý?"

" , thể cho ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-91.html.]

Thẩm Chi Hủ liếc vài , đó nghiêng sang một bên, để Lý Văn Bân . Sau khi Lý Văn Bân thì thận trọng ghế sô pha, đối mặt với ánh mắt của hai con hổ trắng, lặng lẽ lau mồ hôi lạnh trán.

"Xảy chuyện gì?" Thẩm Chi Hủ hờ hững hỏi.

Lý Văn Bân lập tức ngẩng đầu Thẩm Chi Hủ, giọng điệu chút gấp gáp: "Anh Thẩm, nhiệm vụ sẽ xảy chuyện ?"

Thẩm Chi Hủ phòng bếp dọn dẹp bát đũa, khi thấy câu hỏi của Lý Văn Bân thì lông mày nhíu : " đang cái gì."

"Thật ?" Lý Văn Bân thì thầm: "Hôm nay định đăng ký, vô tình chuyến các nhân viên bên khu nghiên cứu cùng, trong đó một đội dị năng giả đặc biệt chuyên môn hộ tống bọn họ."

Khu vực nghiên cứu?

Mi tâm Thẩm Chi nhảy lên.

"Leader của mấy nhân viên nghiên cứu đó là một phụ nữ tên Hà Nguyệt Liên."

Động tác của Thẩm Chi Hủ dừng , tròng mắt lóe lên tức giận.

Lý Văn Bân cẩn thận tỉ mỉ quan sát Thẩm Chi Hủ, tuy nhiên đưa lưng về phía nên Lý Văn Bân thể biểu cảm của Thẩm Chi Hủ lúc .

Ban đầu, tham gia nhiệm vụ với thái độ cầu phú quý trong nguy hiểm, ai rằng các nhà nghiên cứu trong khu vực nghiên cứu cũng sẽ . Bởi vì từng trải qua sự việc ở thành phố Lang, nên trong tiềm thức từ chối những gọi là nhà nghiên cứu đó. Sau nhiều tìm hiểu, mới rằng nhà nghiên cứu nữ dẫn đầu tên là Hà Nguyệt Liên, trong lòng chấn động thôi.

Anh bao giờ quên ba cái tên mà Đinh Thụy Bác thốt khi ở trong phòng thí nghiệm lòng đất.

Hà Nguyệt Liên, Lương Tuấn Vĩ, Lâm Mậu Xuân.

Cho nên, khi trong những cùng một nhà nghiên cứu tên là Hà Nguyệt Liên, chuông báo động trong lòng vang lên lớn, thậm chí còn báo danh, vội vã đến nơi ở của Thẩm Chi Hủ.

"Anh Thẩm?"

Một hồi lâu Thẩm Chi Hủ lên tiếng, Lý Văn Bân thấy chút bất an.

"Thật ?"

Thẩm Chí Hủ rửa sạch bát đũa, đó cẩn thận rửa tay về phía Lý Văn Bân.

"Anh, Thẩm?" Thân thể Lý Văn Bân mất tự nhiên mà giật giật.

"Cho nên đến chỗ là vì để cái hả?"

Lý Văn Bân vô thức gật đầu, đó vội vàng : "Anh Thẩm, xem nên từ bỏ nhiệm vụ ?"

"Anh đang hỏi ý kiến của ?"

"Vâng."

"Vậy khuyên nên từ bỏ."

Hà Nguyệt Liên, cô thứ đồ lành gì. Có sự tham gia của cô , nhiệm vụ nhất định là gì đó mờ ám.

Quả nhiên!

Trái tim Lý Văn Bân đập điên cuồng, hít sâu một , ngập ngừng hỏi: "Anh Thẩm, cái gì ?"

Thẩm Chi Hủ nhẹ nhàng liếc , giống như đang mỉm : "Anh cho rằng thể cái gì chứ?"

Thẩm Chi Hủ thật sự cái gì cả, điều với sự hiểu của đối với phụ nữ Hà Nguyệt Liên, đoán rằng nhiệm vụ lẽ đơn giản như vẻ bề ngoài. Nghĩ đến Trình Dao cũng nhắc nhở bản tham gia, chẳng Trình Dao cũng gì đó ?

Ánh mắt Thẩm Chi Hủ nheo .

Lý Văn Bân dám hỏi thêm nữa, khi Thẩm Chi Hủ trả lời, sẽ tham gia bất kỳ hành động nào trong nhiệm vụ nữa.

***

“Vút vút…”

Thẩm Chi Hủ b.ắ.n liền hai mũi tên, nhanh b.ắ.n trúng đầu zombie cấp 2.

Hổ ở cách đó xa thấy, cũng chịu thua kém mà tập trung sức lực sinh nhũ băng, năm cây nhũ băng cùng b.ắ.n , đồng thời đ.â.m xung quanh đầu zombie một cách chuẩn xác.

Kiều Nghệ cảnh tượng khỏi trợn mắt há mồm, hổ Người ốm yếu, cô cũng tụt phía bọn họ, dị năng ngăn cách xuất hiện thấy tiếng động zombie đánh bay ở gần đó vội vàng chạy tới.

Loading...