Tô Hưng Phát và Trương Quế Lan ngơ ngác: "Còn giấu ? Tối qua vẫn để ở sân ?"
Nói xong, trong lòng hai bỗng dâng lên một dự cảm chẳng lành.
Lần xe đạp để trong nhà chính mà còn trộm mất, để ngoài sân...
Chẳng lẽ trộm nữa?
Nghĩ đến chiếc xe đạp của nhà cũng để ở sân, hai vội vàng chạy ngoài.
Tô Nhị Cường còn nhanh hơn, kịp quấn chặt chăn vội vàng chạy , đó thì phát hiện cả cái sân trống trơn...
Trương Quế Lan chỉ cảm thấy m.á.u huyết lập tức đông cứng, đột nhiên cổ họng dâng lên mùi tanh nồng, nhịn gào lên: "Thằng trời đánh thánh vật nào trộm xe đạp của nhà bọn tao!!!"
DTV
Tô Hưng Phát chạy thẳng bếp, thấy nhà bếp cũng trống hoác.
Hai cái nồi bếp lấy , chỉ còn hai cái lỗ to đen ngòm.
Ngay cả củi lửa bếp cũng cánh mà bay.
Chum nước, thớt...
tất cả thứ đều thấy nữa!
Tiếp đó, Tô Tam Hổ cũng phát tiếng hét thất thanh từ trong phòng ngủ của hai .
Trương Quế Lan vội vàng bò dậy chạy sang: "Tam Hổ, thế?"
Nói xong, đợi Tô Tam Hồ trả lời, bà tự phát hiện điều bất thường.
Những thứ thấy bằng mắt thường trong phòng đều dọn sạch, ngay cả chăn giường cũng còn.
Tô Hưng Phát chạy đến , thấy cảnh tượng mắt, vội vàng chạy đến kiểm tra cái lỗ chuột tủ, phát hiện tiền riêng giấu trong đó cũng cánh mà bay, tức giận đến nỗi bệt xuống đất, một lời nào.
Đám vốn dĩ đều đang xem náo nhiệt cũng ý thức sự nghiêm trọng của vấn đề.
Trưởng thôn cũng lập tức phái báo án, dẫn theo công an cùng đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-231.html.]
Lục soát trong sân nửa ngày trời, nhưng tìm thấy bất kỳ manh mối nào.
Điều kỳ lạ duy nhất là phòng của Tô Ý hề động đến.
Về việc , Tô Ý giải thích rằng cô thói quen khóa trái cửa khi ngủ buổi tối, hơn nữa từ trộm , mỗi khi ngủ cô đều dùng bàn ghế chặn cửa.
Sau khi công an rời , quá trưa.
Người dân trong thôn xem náo nhiệt cả buổi sáng, ngay cả bữa cơm tất niên cũng gạt sang một bên.
Thấy công an cũng điều tra gì, đành an ủi Tô Ý vài câu lượt trở về nhà nấu cơm.
Tần Vân Phong thấy cả nhà họ Tô đều tức giận đến mức bốc khói, chỉ Tô Ý là vẫn bình tĩnh giải quyết việc.
Anh khỏi cảm thấy thương cảm cho cô, tiến lên an ủi vài câu, nhưng khi Bạch Nhược Lâm liếc xéo, đành im lặng rời .
Đợi giải tán, cuối cùng chỉ còn trưởng thôn và vợ ông ở .
Hai an ủi Tô Ý vài câu: "Tô Ý, bây giờ cháu dự định thế nào?"
Tô Ý bất đắc dĩ thở dài: "Cháu cũng nữa, cháu sẽ đến huyện gọi điện cho cả, bảo về lo liệu chuyện .”
“Còn nữa, cháu quyết định khi lên huyện sẽ trở về nữa, ngôi nhà cháu thể ở nữa."
Vợ chồng trưởng thôn cũng bày tỏ sự thông cảm: "Một cháu ở đây quả thật an , may mà cháu cẩn thận chặn cửa, nếu hậu quả thật khó lường, sớm trở về đơn vị cũng ."
Tô Ý gật đầu cảm ơn, đó đơn giản thu dọn một túi đồ nhỏ từ trong phòng, ung dung rời khỏi nhà họ Tô.
Nhìn theo bóng dáng rời của Tô Ý, Trương Quế Lan mắng chửi, nhưng cũng còn sức mà mắng nữa.
Bên , Tô Ý khỏi thôn, thì đạp xe lên huyện.
Đến nơi, bụng réo ầm ĩ từ lâu.
Dù cũng ai cô tự đạp xe đến đây, ăn cơm xong liên lạc với Tô Đại Hải cũng muộn.
Nghĩ , cô bình tĩnh tìm một quán cơm tư nhân mới mở, gọi hai món ăn và một bát cơm trắng to ăn ngon lành.
Ăn uống no nê, lúc Tô Ý mới chậm rãi gọi điện thoại cho Tô Đại Hải..