Chu Cận Xuyên trịnh trọng gật đầu: “Thật mà, chuyện thể nào mang đùa , nghĩ chắc là xét duyệt lâu, nên mới nộp sớm, kẻo đêm dài lắm mộng!"
Tô Ý đang còn kinh ngạc, đến câu cuối cùng thì nhịn bật : “Cái gì mà đêm dài lắm mộng chứ?"
Chẳng lẽ là lừa để cưới về?
Thấy cô , Chu Cận Xuyên cũng thở phào nhẹ nhõm: “Dù cũng nộp , đợi khi tiệm cơm của em thu xếp thỏa, chúng sẽ lấy giấy chứng nhận."
"Còn chuyện nữa… Tình hình gia đình cũng phức tạp, đây rõ với em, nếu em tin tưởng , thì đợi khi về Kinh Thị, sẽ từ từ giới thiệu với em."
DTV
[Trời ạ! Sao quên mất chuyện chứ! Nhà mà tình cảnh của thì đồng ý ?!]
[Chẳng lẽ chuyện , nên mới giấu gia đình để lấy giấy chứng nhận .]
Chu Cận Xuyên những lời thầm nghĩ liên tục của Tô Ý cho luống cuống tay chân.
Khoảng thời gian , hai ở bên , ít khi tiếng lòng của cô.
Anh cứ nghĩ là do Tô Ý ngày càng còn đề phòng gì nữa, nên mới còn những lời trái ngược với suy nghĩ trong lòng.
Bây giờ đột nhiên , mới cô coi trọng chuyện đến mức nào.
Anh cũng rảnh quan tâm xem cô hiểu lầm , vội vàng giải thích: “Em đừng lo lắng, nhà chỉ là công việc phức tạp một chút thôi, chứ tính cách dễ gần, gặp sẽ ."
"Hơn nữa, chuyện của chúng cho nhà , đây họ cứ giục xem mắt, bây giờ yêu, họ vui, còn giục chúng sớm về Kinh Thị mắt."
Nghe xong, Tô Ý càng hoang mang hơn.
Trong nguyên tác, Bạch Nhược Lâm khi linh tuyền, từng dùng nước linh tuyền cứu sống Chu lão gia.
Nhờ mới khó khăn lắm mới khiến nhà họ Chu đổi cách về cô , nhưng cũng chỉ dừng ở mức trả ơn bằng tiền bạc, chứ ý định kết thông gia.
Thậm chí , khi Bạch Nhược Lâm nhịn mà chủ động ngỏ lời gả nhà họ Chu, cũng nhà họ Chu khéo léo từ chối.
Ngay cả điều kiện như Bạch Nhược Lâm mà còn lọt nổi mắt xanh nhà họ Chu, thì một cô, Tô Ý, thể gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-256.html.]
Thấy Tô Ý cứ ngây đó, ngay cả tiếng lòng cũng im bặt.
Chu Cận Xuyên vội vàng hỏi: “Hay là em về Kinh Thị với ?"
Tô Ý lúc mới hồn: “Không , chủ yếu là sắp tới em khai trương tiệm cơm, chắc chắn sẽ bận, em sợ thời gian."
Chu Cận Xuyên ừ một tiếng: “Vậy thì khi khai trương, chúng về đó một chuyến?"
Tô Ý giật , vội vàng lắc đầu: “Nhanh ! Thời gian gấp gáp quá, hơn nữa em, em còn chuẩn tinh thần."
Nhìn thấy ánh mắt lảng tránh, vẻ mặt bối rối của cô.
Chu Cận Xuyên đề nghị của dọa cô sợ.
Anh vội vàng sửa lời: “Là nóng vội quá, chuyện về Kinh Thị gấp, dù cũng với nhà , rảnh rỗi chúng về cũng ."
Nghe , Tô Ý mới thở phào nhẹ nhõm.
"Sáng mai em xem tiệm cơm, tối nay ngủ sớm một chút, về ."
Nói xong, cô vội vàng cởi tạp dề định ngoài.
Thấy , Chu Cận Xuyên cũng vội vàng cởi tạp đề theo.
"Trời tối , để đưa em về."
Trên đường về, hai im lặng gì.
Trong lòng Tô Ý rối như tơ vò, cô cũng bản đang nghĩ gì.
Chu Cận Xuyên cũng chút hụt hẫng, cứ nghĩ là khi nhắc đến chuyện kết hôn và gặp bố , Tô Ý sẽ vui.
Nào ngờ cô phản ứng như .
Tuy khó hiểu, nhưng nghĩ lẽ cô hồi hộp, nên tạm thời nhắc đến chuyện nữa.