Bạch Nhược Lâm kịp phản ứng, ngã dúi dụi xuống đất.
Nhìn theo bóng xe khuất dần, trong lòng Bạch Nhược Lâm dâng lên một nỗi hận thù ngút trời.
Cô đem con át chủ bài lớn nhất để mặc cả, mà còn chẳng thèm liếc cô lấy một cái?
Thấy kế hoạch thất bại, Bạch Nhược Lâm đành trở nhà Chính ủy Vương, tính toán từ đầu.
Nào ngờ về đến nơi, cô thấy Chính ủy Vương và Thẩm Lệ đang chờ trong phòng khách.
Chính ủy Vương ném cho cô một tấm vé tàu, lạnh lùng : "Đây là vé tàu về Kinh Thị tối mai, chuyện với Tần Vân Phong , đơn ly hôn cũng phê duyệt, sáng mai sẽ bảo nó đưa cô thủ tục ly hôn, xong việc sẽ đưa cô ga luôn."
"Sau , đừng bao giờ bén mảng đến đây nữa, nhà họ Vương chúng còn liên quan gì đến cô.”
Nói xong, ông hiệu cho Thẩm Lệ mang hành lý mà Bạch Nhược Lâm lấy từ nhà Tần Vân Phong đưa cho cô , lấy một tiền chuẩn từ , ném tới mặt Bạch Nhược Lâm.
"Cầm lấy tiền cút !"
DTV
Nói xong, hai vợ chồng lưng bỏ phòng.
Bạch Nhược Lâm tấm vé tàu và tiền bàn, khẩy.
Lúc , khi còn lợi dụng cô , bọn họ đối xử với cô như con gái ruột.
Giờ đây, khi cô sa cơ lỡ vận, bọn họ liền dùng một tấm vé tàu và vài đồng tiền bẩn thỉu để đuổi cô ?
Bạch Nhược Lâm nhét vội tấm vé tàu và tiền hành lý, đó, cô lấy một chiếc kéo bàn, dí mũi kéo nhọn hoắt chiếc ghế sofa da mới mua của Thẩm Lệ, rạch mạnh vài đường.
Cô dám dùng sức, chỉ rạch nhẹ vài đường mờ mờ, rõ ràng lắm, nhưng với một yêu quý đồ đạc như Thẩm Lệ, chắc chắn bà sẽ phát hiện .
Nghĩ đến cảnh Thẩm Lệ phát hiện ghế sofa hỏng, kêu la thảm thiết, Bạch Nhược Lâm cảm thấy hả hê trong lòng.
cô hề , Thẩm Lệ chứng kiến bộ sự việc qua khe cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-281.html.]
Bà tức đến sôi máu, định xông cho Bạch Nhược Lâm một trận, nhưng Chính ủy Vương kéo .
"Mai là đuổi cô , giờ bà ngoài lớn chuyện, nhỡ cô giở chứng chịu nữa thì ? Thôi bỏ , mai mua cái mới cho bà!"
Thẩm Lệ nghiến răng nghiến lợi: ' đây là sofa mới mua! Ông cho ngoài , nhưng ông cũng thấy cô gì đấy, bây giờ ông còn cô độc ác đến mức nào ? là đồ chổi!"
Chính ủy Vương liên tục dỗ dành: " , là mù quáng, , chuyện gì liên quan đến cô và nhà họ Bạch, tuyệt đối nhúng tay nữa, bà yên tâm !"
Nghe , Thẩm Lệ mới nguôi giận.
Dù thì, tốn chút tiền bạc để rõ bộ mặt thật của một con vẫn hơn là lừa dối cả đời.
Lúc , Chính ủy Vương cũng hối hận vô cùng.
Nghĩ đến việc giữ một tai họa ngầm bên cạnh bấy lâu nay, ông chỉ Bạch Nhược Lâm biến mất ngay lập tức.
Nhớ những chuyện vì Bạch Nhược Lâm , ông hối hận đến xanh ruột.
Ngày hôm .
Lúc Bạch Nhược Lâm rời , hai họ thậm chí còn chẳng buồn tiễn, chỉ dặn dò Tần Vân Phong nhất định đưa lên tàu mới về.
Tần Vân Phong buồn bã gật đầu, đó mượn xe của Chính ủy Vương, chở Bạch Nhược Lâm đến huyện để thủ tục ly hôn.
Đến nơi, hai nhanh chóng tất thủ tục.
Tần Vân Phong định đưa Bạch Nhược Lâm ga luôn, nhưng cô nằng nặc: "Tần Vân Phong, em đói!”
Tần Vân Phong chuyện với cô thêm một lời nào nữa, nhưng lúc mới đầu giờ chiều, còn khá lâu nữa mới đến giờ tàu chạy.
Anh đành đưa cô đến quán cơm quốc doanh ăn trưa.
Ăn xong, rằng, đưa thẳng cô ga..