Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục - Chương 306

Cập nhật lúc: 2025-04-07 02:32:30
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhà họ Tô ban đầu định dùng thân phận người nhà để uy h.i.ế.p Tô Ý, nào ngờ chỉ nói vài câu đã bị cô dắt mũi.

Vô tình để lộ ra những lời nói dối trước mặt mọi người.

Ban đầu, họ mong muốn nhận được sự ủng hộ từ đám đông, nhưng giờ đây lại choáng váng, vội vàng ngậm miệng không dám hé răng.

Tô Ý thấy mục đích đầu tiên đã đạt được, cũng chẳng buồn đôi co với họ nữa.

Cô trực tiếp ra lệnh đuổi khách: "Muốn gây sự thì cứ việc đến, người dân ở đây sáng suốt lắm, công an cũng không phải để trưng bày đâu, không tin thì cứ thử xem."

Trương Quế Lan bĩu môi, không dám nói gì thêm, chỉ lẩm bẩm: "Dù sao chúng tôi cũng lặn lội đường xa đến đây, ít nhất cô cũng phải tìm chỗ cho chúng tôi ở lại đã chứ."

Tô Ý ánh mắt khẽ động, thản nhiên đáp: "Ra khỏi cửa rẽ phải có một nhà nghỉ."

"Nhà cô phía sau không phải còn phòng trống sao? Sao không cho chúng tôi ở?"

Tô Ý đưa mắt nhìn Trương Thiên Hoa và Lý Kiến Quốc: “Đã có người ở rồi, chẳng lẽ tôi phải đuổi họ đi để nhường chỗ cho các người? Hơn nữa, ở nhà nghỉ điều kiện còn tốt hơn."

Vừa dứt lời, Trương Thiên Hoa và Lý Kiến Quốc lập tức đứng phắt dậy, vẻ mặt hung dữ.

Hai người đàn ông cao to, đặc biệt là Lý Kiến Quốc, tuy chân cẳng không được lành lặn nhưng trước đây từng là lính, lại thêm mấy năm nay thường xuyên làm việc nặng nhọc, tuy thường ngày không thể hiện ra nhưng khi hung dữ lên cũng khiến người ta phải dè chừng.

DTV

Bốn người nhìn là biết ngay không phải dạng vừa, cũng không dám cố chấp đòi ở lại nữa.

Đang giằng co thì Tần Vân Phong nghe tin cũng chạy đến.

Dù sao cũng là người cùng thôn, bốn người nhìn thấy Tần Vân Phong liền cảm thấy thân thiết hơn hẳn, xem như có chỗ dựa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-306.html.]

Trương Quế Lan vội vàng kéo tay Tần Vân Phong, nũng nịu: "Vân Phong à, cháu đến vừa lúc, chúng tôi lặn lội đường xa đến đây, Tiểu Ý thấy chúng tôi không vui vẻ gì cả, còn bảo chúng tôi tự đi tìm nhà nghỉ."

Tần Vân Phong tuy không ưa gì nhà họ Tô, nhưng nghĩ dù sao cũng là cha mẹ và anh trai của Tô Ý, nên muốn giúp cô chăm sóc họ một chút, cũng muốn để lại ấn tượng tốt đẹp trong mắt cô.

Anh ta chủ động đề nghị: "Tiểu Ý bận rộn trong tiệm, không có thời gian tiếp đãi mọi người, hay là cháu đưa mọi người đến nhà nghỉ nhé?"

Nói xong, anh ta nhìn về phía Tô Ý: "Được không?"

Tô Ý hừ lạnh một tiếng, nhếch mép cười khẩy: "Tần Vân Phong, nếu anh nhiều tiền thì tôi không cản, nhưng nếu muốn lấy lòng tôi thì anh đừng mơ tưởng hão huyền nữa."

Nói rồi, cô ra hiệu cho Trương Thiên Hoa lùa đám người ra ngoài.

Tần Vân Phong nhìn thấy thái độ của Tô Ý đối với người nhà, trong lòng lập tức nguội lạnh.

Đúng vậy, nhà họ Tô đối xử với Tô Ý như vậy, sao cô có thể muốn làm hòa với họ chứ?

Chính mình làm như vậy, không những không giúp được gì cho Tô Ý, ngược lại còn khiến cô thêm khó xử.

Nghĩ vậy, Tần Vân Phong có chút d.a.o động.

Tuy bị đuổi ra ngoài, trong lòng có chút bất mãn, nhưng nhìn thấy Tần Vân Phong ra mặt, ít ra cũng kiếm được chỗ ở miễn phí, đám người Trương Quế Lan liền nịnh nọt nói với anh ta đủ lời ngon ngọt.

"Vân Phong à, cháu không biết đâu, vừa rồi Tiểu Ý nói với chúng tôi rất nhiều lời khó nghe về cháu, chúng tôi thật sự không ngờ cháu lại tốt bụng như vậy, sao Tiểu Ý lại có thể xem thường cháu như thế chứ?"

"Cháu có biết không? Lần này chúng tôi đến đây là do vợ của cháu gửi thư, hiện tại cô ấy không có ở đây, chúng tôi chỉ có thể làm phiền cháu thôi."

"Cháu yên tâm, chờ chúng tôi ổn định chỗ ở, nhất định sẽ bắt Tiểu Ý thả vợ cháu ra, đều là người cùng thôn, có chuyện gì mà phải làm lớn chuyện đến mức bắt người ta đi như vậy?"

Trương Quế Lan vốn định lấy lòng Tần Vân Phong, nào ngờ vài câu nói lại chọc trúng nỗi đau của anh ta..

Loading...