Khi cô ngẩng đầu lên, thấy Chu Cận Xuyên cũng đang cố gắng nín , thấy cô hài lòng qua, vội vàng đáp: "Anh tự tắm ."
Tô Ý ừm một tiếng, vội vàng ném cho một chiếc khăn tắm, đó nhanh chóng đóng cửa, chuồn ngoài.
Đêm khuya, Tô Ý hôm nay Chu Cận Xuyên nhất quyết ở đây.
Cô tranh thủ lúc đang tắm để dọn dẹp giường chiếu mà vốn chuẩn cho Tiểu Vũ.
Vừa mới xong xuôi, cô thấy tiếng gõ cửa từ phía nhà tắm.
Tô Ý tưởng ngã, liền vội vàng bước tới thì thấy giọng từ cánh cửa: "Em thể giúp lấy thêm một xô nước ? Nước lạnh cũng ."
Tô Ý hiểu , chắc là nước nước suối linh tuyền quá đậm, khiến cơ thể đổ ít cặn bẩn.
Cô hỏi thêm, vội vàng lấy thêm một xô nước ấm mang tới.
Cô gõ nhẹ của: "Giờ em ?"
Vừa dứt lời, Chu Cận Xuyên ở bên trong mở cửa, Tô Ý theo phản xạ ngẩng lên , lập tức sững sờ.
Chỉ thấy từ xuống chỉ quấn mỗi một chiếc khăn tắm, quấn chặt vết thương từ eo trở xuống.
Với tình trạng đó, bộ phần của lộ ngoài.
Ánh mắt Tô Ý thể từ vùng bụng săn chắc của lướt lên ngực, cuối cùng dừng ở cánh tay mạnh mẽ của .
Cô vội cúi đầu, kìm nuốt một ngụm nước bọt: "Nước để đây , tắm xong thì ngay nhé."
[Mình nghi ngờ cố ý , đàn ông càng ngày càng gian xảo, để ở đây mà đến cả mỹ nam kế cũng sử dụng.]
Chu Cận Xuyên nhẹ ho một tiếng, tranh thủ khi cô kịp chạy trốn liền : "Em thể lấy thêm cho một chiếc khăn nữa ?"
Tô Ý chột ìm một tiếng: "Anh chờ chút."
Nói xong, cô vội lấy thêm một chiếc khăn tắm khác, từ gian tìm một bộ quần áo cho , vẫn là bộ mua ở Tây Thị đây.
Khi Chu Cận Xuyên nhận bộ quần áo từ tay cô, khỏi ngẩn : "Sao em quần áo của đàn ông ở đây?"
DTV
Tô Ý bực tức đáp lời: "Là của đàn ông khác để , mặc thì thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-374.html.]
Mặt Chu Cận Xuyên đen , nhưng vẫn vươn tay nhận lấy bộ quần áo: "Anh mặc."
Sau khi tắm nữa, dùng khăn lau khô , với tâm trạng phức tạp mở bộ quần áo lạ lẫm .
Vừa mở , nhận bộ quần áo là đồ mới.
Hơn nữa, khi mặc thì khít với hình của .
Chẳng lẽ bộ quần áo là do cô mua riêng để sẵn ở nhà cho mặc?
Chỉ mới nghĩ đến khả năng , trong lòng Chu Cận Xuyên vui mừng ngớt.
Anh vui vẻ cài khuy áo sơ mi, lau tóc bước ngoài.
Tô Ý đang hóng gió trong sân, thấy liền chỉ phòng Tiểu Vũ: "Tối nay ngủ ở phòng Tiểu Vũ nhé, giường em dọn xong , mau ngủ ."
Chu Cận Xuyên gì, chầm chậm bước đến bên cạnh cô, xuống ghế bên cạnh.
"Cho thương lượng một chuyện, tối nay thể ngủ đất trong phòng em ?"
"Cái gì?" Tô Ý tưởng nhầm: "Ngủ đất trong phòng em?"
Chu Cận Xuyên cô bằng ánh mắt cầu xin: "Ừm, mấy hôm nay ban đêm chuột rút, nếu đau quá thì em bên cạnh sẽ yên tâm hơn."
Thấy một cách thản nhiên, Tô Ý khỏi nghi ngờ một cái, mới lên tiếng: "Căn phòng cách cũng xa, nếu ban đêm thật sự thoải mái, cứ gọi to một tiếng, em ngủ cũng sâu đến ."
Nói xong liền dậy, thúc giục : "Đi thôi! Em dẫn xem qua ."
Chu Cận Xuyên thấy những lời chút tác dụng nào, đành bất đắc dĩ dậy, theo cô bước về phòng Tiểu Vũ.
Tô Ý phòng, liền giới thiệu đơn giản: "Trên đầu giường đèn pin, nếu ban đêm vệ sinh thì mang theo, còn những thứ khác xem thiếu gì , nếu gì thì em ngủ đây."
Chu Cận Xuyên quanh một lượt, lặng lẽ : "Trong phòng quạt điện ?"
Tô Ý mím môi: "Vốn chỉ một cái quạt điện, lát nữa em sẽ đem qua cho ."
Chu Cận Xuyên vội vàng xua tay: "Không cần , thời tiết mấy hôm nay nóng quá, ban đêm em cũng cần quạt, nếu sẽ ngủ , nếu thật sự ...
thấy, là sang phòng em trải nệm đất tạm một đêm?"