Ngay đó liền ông giải thích: “Ừm, đúng là liên quan đến nhà máy thực phẩm, bọn chú cân nhắc kỹ lưỡng và cuối cùng quyết định thu mua nhà máy.”
Tô Ý lập tức mở to mắt: “Thật sự thu mua ? Họ sẽ đồng ý ?”
“Đã đàm phán xong , hai đó cũng đuổi khỏi nhà máy, việc thu mua đang trong quá trình xử lý, thứ đang diễn suôn sẻ.
Chú nghĩ chuyện cũng liên quan đến cháu, nên đặc biệt đến để thông báo.”
Lúc , Tô Ý thực sự sốc.
Cô ngơ ngác Liêu Chính Dân, Chu Cận Xuyên.
Dường như thể hiểu nổi chuyện tưởng chừng thể thành trong thời gian ngắn như ?
Dù thì đây cũng là đầu những năm 80, việc vốn đầu tư nước ngoài mua doanh nghiệp nhà nước hẳn là hiếm!
Không để Tô Ý nghĩ thêm, Chu Cận Xuyên lên tiếng : “Chú Liêu, nhà .”
Tô Ý cũng nhanh chóng tỉnh táo : “ đúng, chú Liêu, nhà .”
Liêu Chính Dân ngại ngùng lắc đầu, đó đưa túi trong tay cho Tô Ý: “Chú , đến thì tiện thể qua bên cạnh xem thử.”
“Đây là bữa sáng chú mua đường đến đây, chú nghĩ chắc các cháu ăn.”
Tô Ý túi đồ ông đưa, chớp chớp mắt, đây hình như là bữa sáng từ nhà hàng nổi tiếng ở thủ đô.
Khoảng cách từ đó đến đây gần.
Chẳng lẽ ông dậy sớm để mua bữa sáng mang đến đây?
Nghĩ đến điều , Tô Ý vội đưa tay nhận lấy túi: “Cảm ơn chú Liêu.”
Rồi cô : “Chắc cháu vẫn ngoài, chú thăm cháu .”
Nói xong, cô kéo tay Chu Cận Xuyên mang bữa sáng trở nhà.
“Cận Xuyên, xem chú Liêu đặc biệt đến đưa bữa sáng cho chúng ? Còn nữa, đây chú giao việc của nhà máy thực phẩm cho Tiểu Triệu ? Sao đột nhiên tự ở xử lý? Có vì mà chú ở ?”
Chu Cận Xuyên cũng khó hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-569.html.]
dường như chỉ lời giải thích đó.
Tô Ý mở túi lấy bữa sáng, kinh ngạc: “Lần chú bao nhiêu năm nay đối tượng ? Loại đàn ông tình cảm như thế chẳng tuyệt chủng tử lâu ?”
Tô Ý cảm thấy mới sáng sớm ăn một bát "cơm chó”.
Mà "cơm chó" còn đến từ mối tình đầu của .
Thật sự còn ly kỳ hơn cả tiểu thuyết.
Chu Cận Xuyên thấy cô xúc động thôi, liền phản bác: “Chú Liêu đúng là tình cảm, nhưng em loại đàn ông như thế tuyệt chủng thì đồng ý.”
Tô Ý mặc kệ sự phản bác của .
Cô lập tức nhét một cái bánh bao nhỏ miệng : “Làm phiền ngoài gọi trợ lý Triệu đây.”
Chu Cận Xuyên khó hiểu: “Gọi gì?”
“Tám chuyện chút, hỏi thăm thử xem tại chú Liêu về Hồng Kông.”
Chu Cận Xuyên cảm thấy bất đắc dĩ, trực tiếp tìm một ngoài để ăn "dưa" của vợ, thật sự chứ?
Thấy vợ mong đợi như , Chu Cận Xuyên đành gọi.
DTV
Trợ lý Triệu vốn đang trong xe buồn chán, đột nhiên thấy Chu Cận Xuyên đến gọi ăn sáng.
Không chút do dự, xuống xe ngay, cùng hai .
“Mọi khách sáo quá, thật ăn sáng , cứ ăn !”
“Vậy thì xuống uống ly nhé!”
“Được thôi!”
Tô Ý ăn sáng, thử mở lời: “Trợ lý Triệu, nãy tổng giám đốc Liêu việc thu mua nhà máy thực phẩm gần tất thật ?”
Trợ lý Triệu dường như tự hào về chuyện : “Đã đàm phán xong , chỉ còn một chi tiết giao nhận thôi.”
“Nhanh ? Lần thái độ của giám đốc Mã còn kiên quyết mà?”
“Ha ha, cho cùng thì nhà máy đó của ông , thái độ của ông quan trọng, quan trọng là tiền sẵn, vẽ thêm cho cấp một cái bánh vẽ, ý đó haha!”.