Nói xong, cô bước tới mặt hai phụ nữ: “Nhân viên phục vụ giải thích với hai vị , chất lượng cá vấn đề gì, cũng ăn bệnh, nếu hai vị chấp nhận thì để đổi món khác, tại tạt rượu lên ? Xin hãy xin cô ."
Người phụ nữ nước Nghê Hồng chịu: “Chúng thể xin , đây là của mấy , của khách hàng chúng ."
" , từ nhỏ chúng ăn cá, bao giờ ăn loại cá kinh tởm như thế , thể so với trong nước chúng ."
Tô Ý cảm thấy buồn : “Rốt cuộc các vị là đến ăn cơm đến tìm cảm giác ưu việt? Nếu thấy thể so sánh, tại gọi món?"
Hai phụ nữ bĩu môi, tỏ kiêu ngạo.
Đến khi thấy ông Dã Điền phía Tô Ý, hai lập tức vẫy tay gọi hai qua.
Ông Dã Điền thấy đành bước tới.
Bốn líu ríu một hồi bằng tiếng nước họ.
Tuy Tô Ý hiểu nhưng động tác và biểu cảm cũng đoán , hai phụ nữ chính là vợ của họ.
Họ nhân chuyến công tác đến nước Hoa để du lịch.
Không nhồi nhét tư tưởng gì, hai phụ nữ thấy cái gì cũng mắt, lúc nào cũng kéo chồng phàn nàn.
Ông Dã Điền lên tiếng an ủi vài câu, đó sang với Tô Ý: “Vì là quen, chuyện coi như bỏ qua, chỉ là hiểu lầm thôi."
Tô Ý hừ lạnh: “Ông Dã Điền, ông phân xử giúp , bạn chỉ là nhân viên phục vụ chịu trách nhiệm gọi món và phục vụ, tại chịu ấm ức lớn như , một câu nhẹ nhàng là thể bỏ qua ?"
Nói xong, cô về phía hai phụ nữ: “Hôm nay nhất định xin bạn ."
Ông Dã Điền thấy Tô Ý chịu nể mặt, sắc mặt cũng khó coi: “Nếu cô nhất quyết bắt chúng xin , thì giao dịch thành ."
Tô Ý vốn ý : “Chúng cũng ngờ ông là như , trong chuyện hợp tác chúng thấy điều quan trọng nhất là phẩm chất của đối phương nên dù mấy , chúng cũng tiếp tục bàn chuyện hợp tác nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-688.html.]
Ông Dã Điền tức giận vẫy tay mặt Tô Ý: “Người nước Hoa các cô thật vô lý!"
Lời dứt, vợ ông Dã Điền như cổ vũ, chỉ mũi Tô Ý : “Mấy đều là đồ ăn trộm, mì cốc gì đó rõ ràng là ăn cắp của nước Nghê Hồng chúng !"
Tô Ý , lập tức hiểu vấn đề.
Cô kìm ông Dã Điền với vẻ dò xét: “Hóa các ông công ty bách hóa gì cả, thấy các ông cũng mì cốc nhỉ?"
" , thừa nhận mì cốc là do các ông sản xuất đầu tiên, nhưng đóng gói là chuyện hiếm, chỉ là nhu cầu tất yếu của sự tiến bộ thời đại, tính toán kỹ càng ăn cắp bí quyết nước sốt của khác mới gọi là ăn cắp chứ?"
Lúc trong nhà hàng ít khách nước ngoài cũng đến nước Hoa để bàn chuyện ăn.
Nghe ở đây đang bàn về đóng gói và gia vị, họ cũng lên tiếng.
"Vị tiểu thư sai, đóng gói bằng sáng chế, nhưng gia vị thì khác, hai chuyện thể đánh đồng."
" , thấy họ mượn danh đặt hàng để đến ăn cắp công thức."
"Chắc chắn là , dù nước Nghê Hồng từng là nước sản xuất mì ăn liền lớn, giờ đột nhiên nước Hoa vượt qua, chắc chắn dễ chịu."
Ông Dã Điền những bình luận từ các quốc gia khác, mặt liền biến sắc vì tức giận.
"Mấy bậy, mì ăn liền vốn do nước Nghê Hồng chúng sáng chế, nước Hoa mấy chẳng qua là ăn cắp thành quả của chúng , rõ ràng mấy mới là đồ ăn trộm."
Lâm Trạch Tây hiểu tiếng Anh, gấp gáp kéo Liễu Phương Lâm bên cạnh.
"Bạn học , mau dịch cho ."
Liễu Phương Lâm cũng kích động, lo lắng Tô Ý, vội vàng dịch cho .
DTV
Lâm Trạch Tây xong, giận đến nỗi giậm chân: “Ăn trộm! Họ dám ăn trộm, em mau hỏi mấy nước Nghê Hồng đó, nào là sashimi, nào là matcha, cái nào trộm từ nước ?"
Nói xong thấy Liễu Phương Lâm động đậy..