Đầu bếp Mã thấy liền hỏi: “Tô Ý, thịt kho ở ?"
Tô Ý mới bỏ đũa xuống hỏi ngược : “Đầu bếp Vương, lẽ nào nhà ăn hôm nay cũng nấu thịt kho?"
Đầu bếp Vương hừ lạnh một tiếng: “Tất nhiên, nếu thì thịt kho ở ?"
Tô Ý lạnh một tiếng: “Thịt kho của nhà ăn còn thừa ? Hay mang so xem hương vị giống ?"
Đầu bếp Vương trợn mắt: “Thịt kho ở nhà ăn là món đắt hàng nhất, gì còn thừa! Cô đừng ngụy biện."
Tô Ý đầu bếp Mã, : “Đầu bếp Mã nếm là giỏi nhất, thức ăn mỗi ngày đều qua tay ông nếm thứ, đầu bếp Mã nếm thử là ngay.”
Đầu bếp Mã hộp cơm còn mấy miếng thịt kho, gì đầu bếp Vương một cái, : “Không cần nếm, thịt kho của nhà ăn.”
“Đầu bếp Vương, ông tự xem, thịt kho của nhà ăn cắt miếng to như ? Hơn nữa màu sắc cũng giống.”
Đầu bếp Vương một cái, lập tức chột cúi đầu.
Sau đó vội vàng ngẩng đầu lên: “Vậy thì thịt là cô tự trong nồi nhỏ, dùng thức ăn phụ của ông Mặc, điều cũng vi phạm quy định, chẳng khác gì ăn trộm.”
Tô Ý buồn cãi lý, cô trực tiếp lấy từ bàn một tờ giấy đưa qua.
"Mỗi sáng nhận đồ ăn đều đơn ký tên của đồng chí nhà kho, ông tự xem , hôm nay lấy thịt lợn, hai ngày nay ông Mặc đều ăn cá!"
Đầu bếp Mã nhận tờ giấy, qua, quả nhiên giống như Tô Ý .
Mấy ngày nay cô nhận một miếng thịt lợn nào.
Ngay lập tức, ông vui mà ném tờ giấy về phía đầu bếp Vương: “Giấy trắng mực đen, ông tự cho kỹ !”
“Vương Kiến Quốc, ông dù yêu cầu khắt khe đến đối với ba mới cũng giới hạn, thể cứ tìm mãi.
Là lãnh đạo của họ, ông càng nên gương, nếu còn chuyện hồ đồ như thế nữa, chỉ thể báo cáo lên cấp !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-81.html.]
Đầu bếp Vương nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: “Họ cũng sớm, rõ ràng từ sớm thì cũng đến mức thế , đều là hiểu lầm.”
Tô Ý ngại ngần vạch trần: “Đầu bếp Vương đến gán cho chúng cái mũ kẻ trộm, đồng chí Tiểu Cần cũng lập tức giải thích, vấn đề là ai thèm cả!”
Đầu bếp Vương còn gì đó, ngay lập tức đầu bếp Mã ngắt lời: “Đừng nữa, bây giờ ông mau xin ba họ !”
Đầu bếp Vương thể tin : “Bây giờ? Trước mặt bao nhiêu như thế thì lắm.”
Dù gì ông cũng là quản lý ở đây, mặt bao nhiêu mà xin ba mới đến, ông quản lý khác trong bếp nữa? Còn mặt mũi nữa?
Đầu bếp Mã thương xót mà vạch trần: “Vừa chẳng ông cũng mặt bao nhiêu họ là kẻ trộm !”
“Ông xin tử tế, cũng để cho thấy, ai cũng phép gây mâu thuẫn nội bộ!”
Trong lòng đầu bếp Vương dù trăm nghìn , nhưng mặt , cũng đành chấp nhận.
“Xin ! Hôm nay hiểu rõ tình hình, hiểu lầm mấy , sẽ như nữa!”
Nói xong, ông củi đầu chào ba .
“Được , giải tán , ai gì thì !”
Tô Ý ăn xong cơm, ở đây tạm thời cũng việc gì.
Cô dọn dẹp khu vực việc của mang hộp cơm về nhà.
DTV
Trên đường về, Tô Ý nghĩ, chuyện hôm nay tuy nguy hiểm nhưng hậu quả .
nếu đầu bếp Mã hiểu lý lẽ, cũng thể khác hãm hại vu khống.
Nghĩ như , lời nhắc nhở của Chu Cận Xuyên cũng lý.
Dù đây là năm 80, chuyện nhỏ như hạt mè cũng thể ý đồ lấy ..