Lúc này, nhiều người cũng đã nói đến mệt, thêm vào đó, cơ thể họ vốn đã yếu nên cũng im lặng.
Họ muốn xem xem rốt cuộc Xuân Hòa Đường có thể nói gì.
Thấy mọi người đã im lặng, Tô Ý mới lên tiếng: "Trước tiên, tôi muốn nói với mọi người rằng, thuốc cảm phong hàn và phong nhiệt do Xuân Hòa Đường sản xuất là thuốc trị cảm cúm! Vốn không thể điều trị bệnh của mọi người."
Vừa mới dứt lời, đám người lập tức bùng nổ.
“Có nghe chưa? Người phụ trách Xuân Hòa Đường đã tự thừa nhận thuốc này không dùng để trị bệnh của chúng tôi! Đây không phải là lừa người hay sao!”
Ngay sau đó Tô Ý lại xua tay, tiếp tục nói: “Nhưng chúng tôi cũng chỉ vừa mới nghe nói hôm qua có người rêu rao rằng thuốc của Xuân Hòa Đường có thể trị bệnh này.
Sau khi nhận được tin tức, chúng tôi cũng rất khẩn trương nên đã vội chạy tới đây trước!”
“Xin mọi người hãy dùng việc dùng Phong Hàn Linh và Phong Nhiệt Linh, đồng thời chúng tôi sẽ cũng liên lạc với cảnh sát địa phương, nhất định sẽ điều tra rõ ràng, cho mọi người kết quả hài lòng nhất, xem xem rốt cuộc là ai lén lút tuyên truyền giả dối sau lưng!”
Mọi người nghe vậy thì vô cùng ngạc nhiên: “Nói vậy chẳng lẽ Xuân Hòa Đường cũng không biết việc này?”
“Không thể nào! Thuốc của bọn họ mà bọn họ lại không biết à?”
“Cũng có thể, dù sao thì Bắc Kinh cũng cách Thượng Hải xa như vậy! Hơn nữa bọn họ cũng chỉ bán thuốc thôi, đâu có quan tâm rốt cuộc là ai uống, các người nói có phải hay không?”
“Tôi cũng cảm thấy lời này có lý, nếu bọn họ thật sự làm chuyện trái với lương tâm sao còn dám tới Thượng Hải chúng ta? Dám đứng trước mặt mọi người nói thuốc kia không có tác dụng?”
“Không sai, chỉ tính riêng chuyện bọn họ báo cảnh sát thôi, tôi đã cảm thấy trong đây có gì đó mờ ám!"
Thấy hướng gió bắt đầu thay đổi, Tô Ý mới nhẹ thở phào một hơi.
Chưa đợi cô tiếp tục nói xong, Tào Mạn Lệ phía sau cảm thấy không ổn, vội vàng thêm mắm dặm muối mấy câu với người bên cạnh.
Sau đó lập tức bỏ chạy nhanh như chớp.
Mấy người đàn ông kia cũng vội la lớn trong đám đông: “Nếu thuốc của các người không có tác dụng, vậy các người còn chạy tới đây làm gì!”
“Không định bán cho chúng tôi loại thuốc nào khác đó chứ?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-814.html.]
“Đúng vậy, mọi người đã bị lừa một lần rồi, đừng mong lừa được lần thứ hai.
Xuân Hòa Đường này là một kẻ lừa đảo!”
Tô Ý vừa thấy tình hình này thì lập tức hiểu ra.
Những người này đều do Tào Mạn Lệ tìm tới, cố tình gây chuyện.
Nhưng trước mắt còn chưa phải lúc xử lý bọn họ, cứu người trước đã, những chuyện khác sau này tính.
Nghĩ vậy, Tô Ý vội vàng nói: “Thật không dám giấu giếm, lần này chúng tôi đặc biệt tới đây để cung cấp thuốc trị liệu.
Bác sĩ của chúng tôi từ sớm đã ở bệnh viện khám không ít chứng bệnh, thứ đang sôi trong nồi chính là phương thuốc trị bệnh chúng tôi đưa ra sau khi thương lượng.”
“Có lẽ mọi người đã từng nghe qua danh tiếng ông Tôn của Xuân Hòa Đường nhỉ? Phương thuốc này là do ông ấy chế ra, không chỉ có thể thanh nhiệt giải độc mà còn có thể bảo vệ và dưỡng gan.”
Mọi người nghe vậy thì dường như thấy được hy vọng, nhưng lại lo lắng thuốc sẽ được bán với cái giá trên trời như lần trước.
Bọn họ cảnh giác nói: “Thuốc của các người bao nhiêu tiền? Đắt quá chúng tôi không mua nổi!”
Tô Ý mím môi mỉm cười: “Vì tiện cho mọi người kịp thời chữa bệnh, chúng tôi sẽ phát thuốc miễn phí ở đây 24 giờ liên tục.”
“Nếu chịu nhận thuốc xin hãy xếp hàng, không tin thì chúng tôi cũng không ép, có thể tự tới bệnh viện khám.”
Mọi người vừa nghe là miễn phí đã trở nên sôi nổi.
DTV
Những người vốn không tin thuốc của Xuân Hòa Đường là giả vội vàng xếp hàng nhận thuốc.
Những người vốn còn nghi ngờ bây giờ nghe Tô Ý nói xong cũng thay đổi thái độ, sôi nổi xin lỗi sau đó xếp hàng.
Mà những người vừa rồi giúp đỡ Tào Mạn Lê gây chuyện thấy chuyện không thành nhưng vẫn mặt dày xếp hàng với ý định cũng được nhận một phần thuốc miễn phí.
Tô Ý nhận được cáo trạng trực tiếp dặn dò người bên cạnh vài câu.
Bọn họ tới làm việc thiện là thật, nhưng không phải ai cũng xứng đáng được giúp đỡ.
Rất nhanh, mấy người kia đã bị bắt đuổi ra khỏi hàng.