Hồi đó để tiết kiệm, tường rào giữa các nhà đều xây  thấp.
 
 bám  mép tường, ló đầu chào:
 
“Nè, trùng hợp ghê, thì  tụi  là hàng xóm!”
 
Nhà   tối om, chỉ  ngoài sân là còn chút ánh sáng le lói.
 
Trần Xuyên dừng đôi tay đang đan giỏ,  đầu  sang:
 
“Về  ? Vậy nghỉ ngơi cho khỏe .”
 
Nói xong,  liền sải bước   phòng.
 
  bên   ngẩn :
 
Ủa chứ   đang bận  việc ?
 
Hay là lo  gặp chuyện gì nên mới cố ý ở sân đợi?
 
Nghĩ đến khả năng đó, lòng  như nở đầy hoa.
 
  kịp vui mấy giây,   lắc đầu—Trần Xuyên mà,     ưa gì nguyên chủ chứ.
 
Tuy  và Trần Xuyên  cố gắng giữ  cách, nhưng lời đồn trong làng vẫn cứ rộ lên.
 
Không chỉ thêm mắm dặm muối mà còn  dấu hiệu ngày càng quá trớn.
 
Hôm đó,  xách một cái ghế đẩu  sân  phơi nắng,  nhai hạt dưa  hóng gió, thì từ xa   thấy hai bà tám hàng xóm bên cạnh đang tám chuyện rôm rả:
 
“Nghe ? Dạo , cái thằng nhóc nhà họ Trần cõng cái cô goá phụ về đấy…”
 
“Thật  đó?”
 
“Thật trăm phần trăm! Hôm đó trời còn đang mưa, hai  họ ở  núi nguyên một đêm, cô  xem, trai  vợ gái  chồng,  thể  chuyện gì  đắn chứ!”
 
“Trời đất, thiệt là    hổ!”
 
“Thằng nhóc nhà họ Trần  mà, khỏe lắm đó! Nghe  hôm  cái cô goá phụ  còn   nổi…”
 
“Trời ơi, bà đừng  nữa, đừng để    thấy!”
 
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
 phì một cái, nhổ vỏ hạt dưa  đất, thật sự  hết nổi .
 
Ngẩng đầu hét sang:
 
“Hai chị ơi,  to thêm chút nữa , cho làng bên  với!”
 
Bên  lập tức im phăng phắc như   nhấn nút tắt tiếng.
 
Với mấy lời đồn nhảm kiểu , cách  nhất là im lặng.
 
Thời gian trôi qua,   sẽ quên thôi.
 
Lúc đầu  cũng nghĩ .
 
  ngờ Trần Xuyên     tố cáo tội lưu manh.
 
Chuyện ầm ĩ tới mức  kinh động tới bí thư chi bộ trong thôn, mà ông   chính là chú họ của Trần Xuyên.
 
“Tiểu Xuyên , cháu hồ đồ quá! Sao  dây dưa với goá hàng xóm chứ? Cháu   cái đó là tội lưu manh  hả?!”
 
“Phạm tội đó là  bắt  tù đấy!”
 
  mà giật b.ắ.n cả —ở cái thời , tội lưu manh   chuyện chơi.
 
“Cháu với cô  thật sự   gì mà…”
 
“Không  cái gì?! Thằng Nhị Cẩu nó  thấy tận mắt cháu cõng   xuống núi, tay còn đặt lên đùi   nữa kìa!”
 
Trần Xuyên cúi gằm đầu, mím chặt môi   gì.
 
Bí thư thở dài:
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-vao-vai-qua-phu-xinh-dep-thap-nien-80/chuong-2.html.]
“Tiểu Xuyên , lời đồn trong làng mỗi lúc một tệ hơn, cháu  nghĩ cho  thì cũng nên nghĩ cho em gái  một chút. Cháu mà  bắt, nó ở  thì   sống nổi?”
 
“Hay là cháu  hỏi thử  …   gả cho cháu , hai  chịu khó sống tạm với  .”
 
Trần Xuyên trầm mặc thật lâu, cuối cùng mới lên tiếng:
 
“Nhà cháu nghèo rớt mồng tơi,     thèm để mắt tới cháu…”
 
“Cháu…cái thằng … haizz…”
 
Không  bí thư rời  từ khi nào.
 
  thấy Trần Xuyên  lặng trong sân, như một pho tượng đá câm lặng,  nhúc nhích.
 
 cũng thấy  chút áy náy.
 
Trần Xuyên  đưa  điều tra, em gái  —Trần Vũ—đến tìm ,    van xin   cứu  trai cô bé.
 
 vội dỗ dành cho con bé bình tĩnh , nhưng trong lòng thì như  lửa đốt,   yên một phút nào.
 
Nghĩ tới nghĩ lui,   một bộ đồ ,  thuê xe lừa đến đồn công an.
 
Lúc đón  Trần Xuyên ,   trông khá nhếch nhác, khóe miệng còn lún phún râu  kịp cạo.
 
Anh    thấy  thì sững ,  lập tức tránh ánh mắt :
 
“Cô…cô đến  gì ?”
 
 kéo   đến  cửa Cục dân chính,   lập tức  khựng ,  nhúc nhích.
 
“Cô…cô  ý gì đây?”
 
“Kết hôn.”
 
“  mang theo sổ hộ khẩu…”
 
 móc từ trong túi  một quyển sổ đỏ:
 
“Tìm thấy trong phòng  .”
 
 nắm tay :
 
“Đi thôi.”
 
Anh  vẫn  nhúc nhích, ánh mắt sâu thẳm  :
 
“Cô…cô  hối hận chứ?”
 
Nói thật thì đây cũng là  đầu tiên   đăng ký kết hôn, trong lòng cũng  chút bồn chồn.
 
 chuyện  bắt nguồn từ ,   còn vì  mà  bắt,   thể  lưng với  .
 
 siết c.h.ặ.t t.a.y :
 
“Đi thôi.”
 
Trần Xuyên mím môi,   mặt , trông  phần căng thẳng:
 
“  hiện giờ cô   là vì bất đắc dĩ, nhưng tin … nhất định sẽ đối xử  với cô.”
 
Nói ,  lén   một cái, vành tai cũng đỏ lên.
 
…
 
Để chặn miệng lưỡi thiên hạ trong làng,  dọn sang sống cùng Trần Xuyên.
 
Hôm nay là đêm tân hôn…  danh nghĩa của chúng .
 
Trần Vũ thấy  trai bình an vô sự, mừng rơi nước mắt, nắm lấy tay  cảm ơn rối rít:
 
“Chị ơi, em cảm ơn chị nhiều lắm!”
 
Trần Xuyên cúi xuống, nhẹ nhàng nhéo mũi cô bé một cái:
 
“Sau   gọi là chị dâu.”