Khương Mạt tròn mắt kinh ngạc:
 
“Anh Trần Xuyên kết hôn  á? Khi nào ? Sao   hề  ?”
 
 thu  nụ :
 
“Cô là gì của   mà    báo cho cô ?”
 
Không   cố tình tỏ thái độ, mà là vì  chính là fan cuồng “chính chuyên” của Trần Xuyên.
 
Lúc  truyện,   nhận  nữ chính là kiểu “ xanh” cao cấp.
 
Vừa thả thính Trần Xuyên,  lén lút liếc mắt đưa tình với nam chính.
 
 còn nhớ rõ trong truyện  nhắc đến, Trần Xuyên   chú họ—cũng là bí thư thôn—giới thiệu lên huyện học nghề sửa xe.
 
Anh siêng năng, chăm chỉ,  việc cẩn thận, thu nhập cao hơn  thường, tương lai sáng lạn.
 
Thế nhưng  luôn sống tằn tiện, dành dụm từng đồng để lo cho em gái học đại học.
 
Sau , khi Khương Mạt gặp khó khăn trong chuyện khởi nghiệp, cô  liều lĩnh bước  con đường  ăn bất hợp pháp.
 
Vì bản   dám mạo hiểm, cô  liền lợi dụng tình cảm của Trần Xuyên, để   giúp  giao dịch.
 
Kết quả  bại lộ, nam chính vì bảo vệ nữ chính mà đẩy hết trách nhiệm cho Trần Xuyên.
 
Anh   bắt, còn em gái thì mất luôn cơ hội  đại học.
 
Chỉ còn  Khương Mạt và nam chính vội vã đăng ký kết hôn, một bước thành bà chủ nhà giàu, sống an nhàn cả đời.
 
Càng nghĩ  càng tức, nên khi đối mặt với Khương Mạt, đương nhiên  thể  thái độ  nổi.
 
Khương Mạt dường như chẳng để ý đến sự lạnh nhạt trong ánh mắt , tiếp tục mỉm :
 
“Quên  giới thiệu,  là thanh mai trúc mã của  Trần Xuyên—Khương Mạt.”
 
Thấy   phản ứng, cô  vẫn thong thả  tiếp:
 
“Có điều chắc chị    . Trần Xuyên  thích  chuyện riêng tư với  khác.”
 
“Nhất là… mấy chuyện như hồi nhỏ từng ngủ chung giường, tắm chung với  …”
 
Nói tới đây, cô  như sực nhớ  điều gì, vội đưa tay che miệng:
 
“Chị dâu đừng hiểu lầm, chuyện đó là hồi nhỏ mà…”
 
Cô  tưởng như  là  thể chọc  nổi giận ?
 
 bật :
 
“Cô cũng  là chuyện hồi nhỏ ,  thì đừng nhắc  nhắc  nữa. Dù  Trần Xuyên cũng  giống cô.”
 
“Tiết hạnh là của hồi môn quý giá nhất của một  đàn ông. Cô  cần danh tiếng, nhưng Trần Xuyên nhà  thì  thể  cần.”
 
Nụ   mặt Khương Mạt biến mất:
 
“Chị dâu  mời    chơi ?”
 
  mà như :
 
“Cô   thật sự   chơi. Đến lúc  , còn cần khách sáo gì nữa?”
 
Khương Mạt nheo mắt:
 
“Thế thì    phiền nữa. Lần    tới tìm  Trần Xuyên .”
 
Sau khi cô  rời ,   ngẩn   lâu.
 
Có lúc   buông lơi cảnh giác,  gần như quên mất bản gốc cốt truyện.
 
Trong truyện, Trần Xuyên thích Khương Mạt.
 
Vậy… bây giờ thì ?
 
Tối đó, khi Trần Xuyên rửa chân cho ,  thử thăm dò, khẽ nhắc đến cái tên “Khương Mạt”.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-vao-vai-qua-phu-xinh-dep-thap-nien-80/chuong-5.html.]
Bàn tay  khựng , ngước mắt lên:
 
“Sao tự dưng em  nhắc đến cô ?”
 
 mím môi:
 
“Hôm nay cô  đến tìm .”
 
Trần Xuyên hờ hững ừ một tiếng,  rõ vui buồn.
 
   thế nào cũng  đoán  trong lòng  đang nghĩ gì.
 
Từng ở cùng một thời gian,   Trần Xuyên là  kiệm lời, ít , trầm lặng.
 
Tâm tư  sâu,  dễ để lộ cảm xúc.
 
 dứt khoát  vòng vo nữa, thẳng thắn hỏi luôn:
 
“Anh thích cô  ?”
 
Trần Xuyên nhíu mày, trong đáy mắt hiện lên vẻ khó hiểu, nhưng vẫn nghiêm túc trả lời :
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
 
“Không thích.”
 
“Thật ?”
 
“Ừ. Anh  thích kiểu như cô .”
 
 gật đầu, như đang suy nghĩ gì đó,  hỏi tiếp:
 
“Vậy…  thích kiểu  như thế nào?”
 
Tay  đột nhiên siết  khiến  nhăn mặt vì đau, ngẩng lên .
 
Ánh mắt  sâu thẳm,   chăm chú, giọng trầm thấp:
 
“Anh…”
 
“Anh  gì cơ?”
 
Giọng  nhỏ quá,    rõ.
 
Đôi tai Trần Xuyên ửng đỏ,   , lặp  lời ban nãy một cách rõ ràng:
 
“Anh thích  như em.”
 
Bốn mắt  , tim  đập thình thịch như sắp bật  khỏi lồng ngực.
 
 vội đẩy  , xoay   nghiêng  lưng :
 
“…   ngủ .”
 
Trần Xuyên mang nước  đổ,  lặng lẽ trở  giường.
 
Trong đêm yên tĩnh, tiếng tim đập như  khuếch đại vô hạn.
 
 khẽ run mi, tâm trạng rối bời.
 
Loạn , tất cả đều loạn cả .
 
Cả đêm  như mắc kẹt trong một giấc mơ kỳ quái  lối thoát.
 
 mơ thấy Trần Xuyên nửa đêm  tắm,  đẩy cửa bước , áp   tường  hôn tới tấp.
 
Ánh mắt  ướt át, môi mềm như kẹo, cơ thể nóng bỏng… cứ chân thực đến mức khiến   đỏ mặt.
 
Sáng sớm hôm ,   sân thì thấy Trần Xuyên đang giặt đồ.
 
Và chiếc áo lót nhỏ xinh    ,  gọn trong tay ,  vò kỹ cùng xà phòng.
 
 lao  như vận động viên chạy nước rút cướp lấy đồ từ tay .
 
Trần Xuyên  lên, nhẹ nhàng giơ tay cao quá đầu— căn bản  với tới.
 
 gằn giọng:
 
“Đưa đây! Để  tự giặt!”