Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 239: --- Đứa trẻ nào mà lại không muốn có mẹ chứ?
    Cập nhật lúc: 2025-10-30 07:13:04
    Lượt xem: 2 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đoạn Bái Nhiên xong, lạnh lùng Châu Tư Niên: “Con tin tức về con thì cứ ngoan ngoãn theo lời . Làm , con sẽ là hùng cứu !
Không , con chính là hung thủ hại c.h.ế.t con!”
Ngụy Yến nhịn nổi nữa, buông lời c.h.ử.i rủa bất chấp hình tượng, nhưng Tống Hạng Minh ngăn .
Châu Tư Niên lạnh lùng bà : "Nói cho tung tích , nếu sẽ g.i.ế.c bà ?"
Đoạn Bái Nhiên giật , thể tin nổi .
“Không! Con sẽ thế! Con là ! Con sẽ hại vô tội!!!”
Châu Tư Niên khẩy: “Bà quên bà ép phát điên ? Kẻ điên thì gì?”
Đoạn Bái Nhiên ngây , đó điên cuồng lao về phía đối diện.
Trong cơn điên loạn của Đoạn Bái Nhiên, đoàn rời khỏi phòng giam.
Trong phòng tiếp khách, đang bàn bạc đối sách.
Ngụy Yến là đầu tiên lên tiếng phản đối: “Con Bạch Cáp chắc chắn thứ lành gì! Tư Niên thể cưới nó!”
Minh Đại cau chặt mày: “Con Bạch Cáp , sẽ là con của Đoạn Bái Nhiên chứ?”
Châu Tư Niên Tống Hạng Minh: " sẽ g.i.ế.c bà , chỉ cần hỏi tung tích của là , cứ yên tâm."
Tống Hạng Minh thở dài gật đầu: “, bây giờ là vấn đề Châu Tư Niên cưới g.i.ế.c , mà là cưới , cũng g.i.ế.c nữa .”
Ba sững sờ, về phía Tống Hạng Minh.
“Khi thẩm vấn Lão Ưng, bà khai , Bạch Cáp c.h.ế.t vì bệnh từ năm thứ hai Đoạn Bái Nhiên thi hành nhiệm vụ. Bà để giữ Đoạn Bái Nhiên , vẫn luôn lừa gạt bà .
Người của chúng đến nơi bà , quả nhiên đào một t.h.i t.h.ể bé gái sơ sinh bọc kín, quần áo thêu chính là Tiểu Bạch Cáp.
Bấy nhiêu năm nay, đều mạo danh Tiểu Bạch Cáp, thư cho Đoạn Bái Nhiên, để bà dốc sức vì tổ chức.”
Anh hai tay dang : “Những bức ảnh bà cũng là giả, căn bản tìm thấy , mà cưới chứ?!”
Châu Tư Niên như rút hết gân cốt, chầm chậm đổ xuống ghế sofa.
Cả phòng im lặng.
Minh Đại hít sâu một , Tống Hạng Minh: “Vậy thì dựa Đoạn Bái Nhiên nữa!”
Mọi đồng loạt về phía cô: “ nghĩ Bạch chắc chắn còn sống, bây giờ nhanh chóng tìm thấy bà .
Bà là thường xuyên thăm bà , điều đó chứng tỏ nơi cách quá xa bà , bà thường xuyên cũng sẽ gây nghi ngờ.
Vì , chỉ cần điều tra những nơi bà xuất hiện với tần suất nhiều hơn trong sáu năm qua là !”
Tống Hạng Minh gật đầu: “Những điều chúng nghĩ đến, nhưng Đoạn Bái Nhiên tuy là phụ nữ nội trợ, nhưng bà giỏi giao tiếp, thích tham gia hoạt động tập thể, trong sáu năm qua hàng chục nơi bà thường xuyên lui tới, nếu rà soát từng cái một thì sẽ tốn nhiều thời gian, chúng lo rằng bà Bạch sẽ chịu nổi.”
Minh Đại gật đầu: “Anh tiện đưa những địa điểm cho xem ?”
Tống Hạng Minh gật đầu: “Được.”
Rất nhanh đó, Minh Đại nhận mấy tờ giấy, đó ghi chép chi tiết thông tin địa điểm.
Châu Tư Niên xích gần, hai cẩn thận xem xét.
Đột nhiên, một địa điểm thu hút sự chú ý của Minh Đại.
“Châu Tư Niên, địa điểm , còn nhớ ?”
Châu Tư Niên cầm lấy, lướt qua, chợt nắm chặt tờ giấy: “Nhớ, hồi nhỏ Châu Trọng Minh thường xuyên đưa đến đó, ông nuôi con Đoạn Bái Nhiên ở đây.”
Mèo Dịch Truyện
Minh Đại gật đầu, Tống Hạng Minh: “ thể gặp riêng bà một chút ?”
Tống Hạng Minh do dự, điều phù hợp với quy định, vi phạm một .
Tuy nhiên, khi đối diện với đôi mắt khẩn cầu của Châu Tư Niên, vẫn mềm lòng.
Thế là, Minh Đại xuống mặt Đoạn Bái Nhiên.
Đoạn Bái Nhiên kịp phản ứng , bất kể Châu Tư Niên gì, Tống Hạng Minh ở đây, cũng dám gì Bạch Cáp.
Nhìn khuôn mặt của con ranh con , bà một cảm giác quen thuộc khó tả, khi nhớ điều gì đó, bà kinh ngạc mở miệng.
“Cô là Tưởng...”
Minh Đại kịp thời ngắt lời: “ tên là Minh Đại.”
Đoạn Bái Nhiên nhướng mày, ngờ, cái đồ ngốc Triệu Tuyết Doanh sinh một đứa con gái thông minh.
“Con ranh con, cô khuyên Châu Tư Niên, đến đây gì?”
Minh Đại tủm tỉm : “ đến tìm bà chuyện một chút thôi, vẫn là đầu tiên trong đời thực, thấy một phụ nữ độc ác như rắn rết, đến để mở mang tầm mắt, lỡ cũng gặp thì .”
Đoạn Bái Nhiên sắc mặt trầm xuống: “Đừng nhảm! Bảo Châu Tư Niên mau chóng thực hiện những gì , nếu thì cứ chờ mà lo hậu sự cho nó !”
Nói xong, bà nhắm mắt , rõ ràng là định để ý đến Minh Đại nữa.
Minh Đại căn bản quan tâm bà để ý , cứ tự tiếp.
“Ôi, bà là phụ nữ xa thì cũng với , bà đến mức xứng đáng .
Bà cảm thấy giỏi giang, khiến tất cả xoay như chong chóng ?”
“Hehe, thật , thấu bà từ lâu , bà ngu độc, oán trời trách đất, tự cho là cao siêu, còn thích xây dựng niềm vui nỗi đau của khác.”
Đoạn Bái Nhiên khẩy, rõ ràng để tâm đến lời đ.á.n.h giá .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-239-dua-tre-nao-ma-lai-khong-muon-co-me-chu.html.]
“Một phụ nữ xa ngu dốt tự như bà, suy nghĩ thật là dễ đoán nhất, vì ghen tỵ, vì tâm lý vặn vẹo, cho nên, lòng các đều nhỏ nhen, trong mắt ngoài đàn ông thì chỉ đàn ông.
Vậy nên, bà sẽ chọn cách nào để trả thù Bạch Tĩnh Nghi đây?”
Minh Đại dậy, nhẹ nhàng gần bà : “ đoán, bà sẽ giấu bà ở nơi mà bà và Châu Trọng Minh từng lén lút tư tình ?”
Đoạn Bái Nhiên vẫn phản ứng gì, cứ như một ông lão đang nhập định.
“ đoán, bà sẽ dẫn bà khắp phòng, ngừng kể lể, bà và Châu Trọng Minh những chuyện gì, những lời gì trong căn nhà ?
Kể những lời đường mật mà bà cho là như thế cho Bạch Tĩnh Nghi , cho bà , chồng bà yêu bà nhiều đến mức nào.
Thậm chí, để thêm phần kịch tính, bà và Châu Trọng Minh thể sẽ cùng ôn kỷ niệm xưa ở nơi đó.
Bà giấu Bạch Tĩnh Nghi , để bà tận mắt chứng kiến, chồng bà si mê bà đến mức nào.
Vì bà, ông thậm chí còn sẵn lòng tự tay hại c.h.ế.t con ruột của .
Bà sẽ từng chút một cho bà thấy, Châu Trọng Minh bỏ t.h.u.ố.c bình sữa như thế nào, đút cho Châu Tư Niên bé bỏng , đó vui vẻ thưởng thức sự suy sụp của Bạch Tĩnh Nghi, xem vị tiểu thư cao quý từng chút một rơi xuống bùn lầy, quỳ chân bà, cầu xin bà buông tha cho con trai bà .”
Lời của Minh Đại mang theo sự mê hoặc, từng chút một bay tai Đoạn Bái Nhiên.
Cuối cùng, biểu cảm khuôn mặt bà một khoảnh khắc đổi, Minh Đại và Lữ Tam ở phòng bên cạnh tóm !
“Chính là chỗ đó!”
Lữ Tam khẽ một tiếng, Châu Tư Niên lập tức phi như bay ngoài, Ngụy Yến theo , Tống Hạng Minh lệnh La Thành dẫn cùng !
Động tĩnh ở phòng bên cạnh, khiến Minh Đại rằng cô đoán đúng.
Cô thả lỏng ghế, thêm lời nào.
Tống Hạng Minh hai trong phòng giam, suy nghĩ một chút, gọi Minh Đại ngoài, mà gọi tất cả trong phòng quan sát rời .
Có lẽ sự tĩnh lặng khiến Đoạn Bái Nhiên bất an, bà mở mắt Minh Đại, châm biếm : “Nói chứ, tiếp , con ranh con mồm mép tép nhảy, im bặt ?”
Minh Đại lười biếng bà , trong mắt lóe lên vẻ lạnh lùng: “Đoán đúng , còn gì nữa.”
Đoạn Bái Nhiên khẩy: “Làm thể đặt Bạch Tĩnh Nghi ở nơi đó chứ! ngốc!”
Minh Đại bật khinh thường: “Bà quên mới gì , bà thật sự là một phụ nữ ngu độc.”
Đoạn Bái Nhiên trừng mắt cô, trong lòng sốt ruột, bà giấu bao nhiêu năm nay mà ai phát hiện, cũng nhất định sẽ !
“Hừ! Đừng hòng moi bất cứ manh mối nào từ , sẽ một chữ nào !”
Minh Đại dậy, hứng thú bước gần bà , khẽ : “Tiếp theo, cần bà , sẽ .”
Minh Đại thẳng mắt bà : “Con gái của bà tên là Bạch Cáp ?”
Đồng tử Đoạn Bái Nhiên co rút , cảnh giác cô.
Minh Đại : “Đã với bà , bà là một kẻ ngu ngốc, bà vẫn tin ? Chuyện Châu Duyên Tông con của Châu Trọng Minh, chỉ cái nhà họ Châu ngu xuẩn , những khác đều hết, bà còn tưởng diễn lắm ?”
“Năm đó, bà quả thật một đứa con, chỉ là Châu Duyên Tông, cũng huyết mạch của Châu Trọng Minh.”
Đoạn Bái Nhiên lạnh lùng cô, trong mắt đầy sát ý.
Minh Đại tiếp tục : “Bà yêu con bé, cho nên khi bà sắp c.h.ế.t, bà chọn giao phó con bé cho Châu Tư Niên, bởi vì bà chứng kiến sự vô tình của đàn ông, kể cả Châu Trọng Minh, cũng sẽ giúp bà bảo vệ con bé.
Chỉ Châu Tư Niên là trọng tình trọng nghĩa, là một đàn ông , bà tìm một đàn ông để giao phó con gái , cho dù là kẻ thù của bà, nhưng chỉ cần lấy Bạch mà thề, bà , Châu Tư Niên nhất định sẽ giữ lời hứa.
Bởi vì, đây là bệnh chung của những , đúng ?
Người mới trọng tình trọng nghĩa trọng lời hứa.”
Đoạn Bái Nhiên cô gái mắt, đột nhiên chút sợ hãi.
“Cô những điều với gì?!”
Minh Đại dậy, thương hại bà : “Bà , quả báo của cha sẽ ứng nghiệm lên con cái.
Tiểu Bạch Cáp một như bà thật sự là đáng thương bao!”
Mắt Đoạn Bái Nhiên chợt mở lớn, gầm lên với cô: “Con tiện nhân, đồ khốn nạn! Mày gì Tiểu Bạch Cáp của tao! Nếu mày dám hại nó! Dù tao thành quỷ cũng sẽ tha cho mày!”
Minh Đại lặng lẽ bà gào thét bất lực, giống hệt như bà mới thưởng thức sự sụp đổ của Châu Tư Niên .
Cuối cùng, bà mệt mỏi, đầu gục xuống vô lực, đôi mắt vẫn trừng trừng Minh Đại.
Minh Đại khẽ : “Tiểu Bạch Cáp c.h.ế.t .”
Mắt Đoạn Bái Nhiên mở to hết cỡ, chớp.
“Năm thứ hai bà tiếp xúc với Châu Trọng Minh, con bé c.h.ế.t vì bệnh, tính toán thì đúng là thời gian bà cho Châu Tư Niên uống thuốc.”
Minh Đại nghi hoặc gần bà : “Bà xem, là ác nghiệp bà gây , quả báo ứng nghiệm lên Tiểu Bạch Cáp, nên con bé mới nhỏ như c.h.ế.t vì bệnh ?”
“Không , khi nó c.h.ế.t đau , gọi .”
Cổ họng Đoạn Bái Nhiên phát âm thanh quái dị, cả bà co giật.
Minh Đại chút biểu cảm dậy.
“Dưới lòng đất chắc lạnh lắm nhỉ, , Tiểu Bạch Cáp ở đó, nhớ , ở bên cạnh .”
“Chắc là đấy, dù thì, đứa trẻ nào mà chứ?”
Cuối cùng bà một cái, Minh Đại bước khỏi phòng giam, ánh nắng mặt trời, rùng một cái.
Quả nhiên, con , vẫn là tắm nắng mới thấy dễ chịu.
